Thứ Năm 3-6-2014
Tin Mừng Ga 20,24-29
24 Có một người trong Nhóm Mười
Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su
đến. 25 Các môn đệ khác nói với ông : “Chúng tôi đã được thấy Chúa!” Ông Tô-ma
đáp : “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào
lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin.” 26 Tám
ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với
các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói : “Bình
an cho anh em.” 27 Rồi Người bảo ông Tô-ma : “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn
xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng
hãy tin.” 28 Ông Tô-ma thưa Người : “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con
!” 29 Đức Giê-su bảo : “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người
không thấy mà tin !”
Suy
niệm
Hôm nay, Giáo Hội mừng lễ thánh Tôma, hẳn ai cũng biết ngài là người
cứng lòng tin, bởi vì thánh nhân đã từng nói: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người,
nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn
Người thì tôi không tin”.
Đức tin dựa trên kinh nghiệm: Có những người chỉ tin khi mắt thấy,
tai nghe, và tay sờ mó được. Thomas là một trong những người này. Vì ông không
có mặt khi Chúa Giêsu hiện ra với các tông-đồ lần thứ nhất, nên họ nói với ông:
"Chúng tôi đã được thấy Chúa!" Ông Thomas đáp: "Nếu tôi không thấy
dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn
tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin."
Chạm vào chính Chúa Giêsu để cảm nghiệm và tuyên xưng niềm tin vào
Thiên Chúa quả là một điều cần thiết và quan trọng. Trong cuộc sống mỗi người
Kitô hữu, chúng ta được mời gọi nên một với Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn của Ngài.
Chúng ta cũng chạm vào các vết thương của Ngài, nhưng ước gì như Thánh Tôma hôm
nay, chúng ta cũng biết tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa : “Lạy Chúa của con,
lạy Thiên Chúa của con”.
Tuy nhiên, Đức Giêsu muốn Tôma, các môn đệ khác và cả chúng ta ngày
hôm nay phải đạt tới mức độ vượt lên trên những gì là khả giác của đời thường,
để tiến tới một đức tin trưởng thành, tức là không thấy mà vẫn tin: “Phúc
cho những ai không thấy mà tin”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét