Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

CHÚA LÊN TRỜI




Chủ Nhật VII Phục sinh

PHÚC ÂM:   Mt 28, 16-20
Khi ấy, mười một môn đệ đi về Galilêa, đến núi Chúa Giêsu đã chỉ trước. Khi thấy Người, các ông thờ lạy Người, nhưng có ít kẻ còn hoài nghi. Chúa Giêsu tiến lại nói với các ông rằng: "Mọi quyền năng trên trời dưới đất đã được ban cho Thầy. Vậy các con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần, giảng dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con. Và đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế". 

Suy niệm
Phục Sinh và Lên Trời là hai từ ngữ diễn tả một thực tại : Ðức Giêsu đã chỗi dậy từ giữa những người chết và được vinh quang bên hữu Thiên Chúa Cha. Sau khi sống lại, Ngài đã Lên Trời ngự bên hữu Chúa Cha.
Cuộc ra đi của Ðức Giêsu thật bất ngờ. Như một tia sáng vụt qua bầu trời, lần hiện ra cuối cùng của Ðức Giêsu là chứng cớ, đúng hơn là dấu khả giác về việc Người đi vào luôn mãi trong vinh quang của Chúa Cha, tức là trở vế với điểm xuất phát của Người. Nhưng Người không trở lại nơi đó một mình. Người lôi kéo theo cả nhân loại, mặc dù còn trong hy vọng, nhưng là một niềm hy vọng có thực, không phải là ảo tưởng.
Cử hành lễ Chúa Giêsu lên trời tức là cử hành "Sự hiện diện theo cách thế mới" của Chúa Giêsu. Ðức Giêsu về trời nhưng Ngài không bỏ rơi các môn đệ. Ngài vẫn hiện diện qua Thánh Thần, qua Bí tích Thánh Thể, qua Lời Ngài và qua biết bao tâm hồn thành tâm thiện ý sống Ðức Tin giữa cuộc đời này : "Thầy sẽ ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế". Và Chúa Giêsu đã ra chỉ thị cho các môn đệ của Ngài. Ngài đã sai các ông ra đi trên vạn nẻo đường thế giới, ban cho các ông nhiều quyền năng để rao giảng Tin Mừng và đem ơn cứu độ đến cho mọi người.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã về trời để kết hợp với Chúa Cha, nhưng Chúa vẫn hiện diện trong cuộc sống Kitô hữu chúng con qua bí tích Thánh Thể, qua lời Chúa và qua Giáo hội tại thế này. Xin cho chúng con sẵn sang ra đi loan báo Tin Mừng cứu độ cho mọi người như Chúa đã căn dặn các môn đệ.Amen.




Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

ĐỨC MẸ THĂM VIẾNG BÀ ELISABET




Thứ Bảy tuần VI Phục sinh
Tin Mừng Lc 1, 39-56
Trong những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Elisabeth. Và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:
“Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, thì hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.
Và Maria nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen rằng tôi có phước, vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa.
“Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa đã săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời”.
Maria ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.
Suy niệm
Tin Mừng hôm nay nói đến việc đức Mẹ Maria đi thăm bà Êlisabet sau khi đã mang thai Chúa Giêsu.
 Đây là một biến cố có ý nghĩa rất lớn. Nó không chỉ là một bài học bác ái về việc Mẹ đến thăm viếng giúp đỡ người chị họ mang thai trong lúc tuổi già. Nhưng việc Đức Maria lặn lội đường xa hiểm trở đến thăm người chị họ của mình còn có ý nghĩa mong muốn được chia sẻ niềm vui ơn cứu độ. Quả thật không ai hiểu nỗi lòng của người đàn bà lớn tuổi mà nay có con. Cũng chẳng ai hiểu được một cô trinh nữ mà mang thai, lại mang thai Đấng Cứu Thế. Chỉ có họ mới hiểu nhau, và chỉ có họ mới có thể san sẻ với nhau mà thôi. Chính vì vậy khi gặp nhau chẳng những hai người đàn bà này vui mừng, mà “Đứa con trong bụng đã nhảy lên vì vui sướng”.
 Từ đó, gót chân của Mẹ đã xuôi ngược khắp nơi cùng với Đấng Cứu Thế, con Mẹ, trên mọi nẻo đường, trong mọi hoàn cảnh, mọi lúc buồn vui, với tất cả mọi biến cố thăng trầm, nếm đủ mọi hương vị ngọt ngào và cay đắng, nước mắt sầu bi và máu đau thương. Từ hai tiếng “xin vâng” đón nhận Đấng Cứu Thế ngự vào lòng Mẹ ở Na-gia-rét đến bờ môi nín lặng nghẹn ngào ly biệt Đấng Cứu Thế trên đồi Can-vê, là con đường bước theo Đấng Cứu Thế trọn vẹn và hoàn hảo nhất mà không có một thụ tạo nào sánh bằng Mẹ Ma-ri-a.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã cưu mang ơn cứu độ trong lòng, và Mẹ muốn đem tin vui ấy đến mọi người, điển hình là Mẹ đã thăm viếng bà Êlisabet cũng đang mang thai. Xin cho chúng con là con cái Mẹ cũng học ở Mẹ tinh thần bác ái yêu thương, và sẵn sàng thăm viếng và chia sẻ niềm vui, của cải vật chất cho những người kém may mắn.Amen.




Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

NỖI BUỒN CỦA ANH EM SẼ TRỞ THÀNH NIỀM VUI




Thứ Sáu tuần VI Phục sinh
Tin Mừng Ga 16, 20-23a
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thật, Thầy bảo thật các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui. Người đàn bà khi sinh con thì lo buồn, vì giờ đã đến, nhưng khi đã sinh con rồi, thì bà mừng rỡ, không còn nhớ đến cơn đau, bởi vì đã có một người sinh ra đời. Các con cũng thế, bây giờ các con buồn phiền, nhưng Thầy sẽ gặp lại các con, và lòng các con sẽ vui mừng, và niềm vui của các con không ai sẽ lấy mất được. Và trong ngày đó các con sẽ không còn hỏi Thầy điều gì nữa”.
Suy niệm
Đọc Tin Mừng hôm nay, ta thấy Chúa Giêsu cho các môn đệ thấy niềm vui sâu xa của người Kitô hữu: “Lòng anh em sẽ vui mừng, và niềm vui của anh em sẽ không ai lấy mất được” (Ga 16,22).
Trước hết sự vui mừng của người môn đệ Chúa Giêsu sẽ không ai lấy mất được. Bởi vì niềm vui này không lệ thuộc vào niềm vui của thế gian. Kinh nghiệm cho thấy ngay cả trong những lúc đau khổ, người ta vẫn có được niềm vui và hạnh phúc. Cũng giống như hình ảnh  của người sản phụ phải trải qua những mệt nhọc, vất vả và đau đớn sắp sinh con, nhưng bà ta sẽ tràn trề niềm vui và hy vọng vì một mầm sống mới yêu thương sắp được hiện diện trong cuộc đời của bà ta.  Và  chỉ có Chúa Giê-su mới có thể đem lại ý nghĩa cho đời sống của những ai đang mệt mỏi, buồn rầu và tuyệt vọng. Niềm vui của người Kitô hữu không lệ thuộc vào những thứ hời hợt ở bên ngoài, mà niềm vui của người Kitô hữu lệ thuộc vào biến cố Chúa đã Phục Sinh. Không ai có thể làm cho Chúa chết nữa, vì vậy niềm vui của chúng ta sẽ là vĩnh viễn.
 Ngày nay người  Kitô hữu vẫn gặp phải những nỗi lo âu, buồn phiền khi vẫn bị những sự giữ từ những người không thích áp đặt, tấn kích hay cuộc  sống  gia đình  gặp  khó  khăn, mà vẫn giữ được một niềm hy vọng nhỏ nhoi nào đó vào một Đấng Hy Vọng, đó chính là một ân ban siêu nhiên và đó đích thực là niềm hy vọng của người Kitô giáo có đức tin.

Lạy Chúa Giêsu,Chúa đã phục sinh, đó chính là niềm vui của tất cả mọi Kitô hữu chúng con. Xin cho chúng con khi gặp khó khăn trong cuộc sống, hay khi đức tin bị thử thách, vẫn một lòng tin tưởng và hy vọng vào Chúa.Amen.




Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

SỰ VẮNG MẶT VÀ SỰ TRỞ LẠI CỦA CHÚA GIÊSU







Thứ Năm tuần VI Phục sinh

Tin Mừng Ga 16, 16-20
Khi ấy Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Một ít nữa các con sẽ không thấy Thầy, rồi lại một ít nữa các con sẽ thấy Thầy, vì Thầy về cùng Cha”.
Bấy giờ trong các môn đệ có mấy người hỏi nhau: “Điều Người nói với chúng ta: ‘Một ít nữa các con sẽ không thấy Thầy, rồi lại một ít nữa các con sẽ thấy Thầy’, và ‘Vì Thầy về cùng Cha’, như thế có ý nghĩa gì?” Họ nói: “Lời Người nói ‘Một ít nữa’ có ý nghĩa gì? Chúng ta không biết Người muốn nói gì?”
Chúa Giêsu nhận thấy họ muốn hỏi Người, nên Người bảo họ: “Các con hỏi nhau vì Thầy đã nói: Một ít nữa các con sẽ không thấy Thầy, rồi lại một ít nữa các con sẽ thấy Thầy. Thật, Thầy bảo thật với các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu; nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui”.

Suy niệm
Trong đoạn Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các môn đệ về khoảng thời gian giao thời giữa hiện tại và tương lai mà Ngài gọi là “ít lâu nữa”. Ngài ám chỉ về cái chết  và sự Phục sinh của Ngài.

Thầy Giêsu nói với các môn đệ một câu đối với họ là khó hiểu:
“Ít lâu nữa, anh em sẽ không còn trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy” (c. 16). Câu này có thể dễ hiểu với chúng ta vì chúng ta biết rõ cái chết trên thập giá đang chờ Thầy Giêsu. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, cái chết này sẽ khiến các môn đệ không còn được thấy Thầy nữa. Chúng ta cũng biết rằng chỉ một thời gian ngắn sau, Thầy Giêsu lại được phục sinh, và đã hiện ra cho các môn đệ thấy, lúc ấy các môn đệ lại thấy vui mừng.

Đời sống người Kitô hữu đan xen giữa vui với buồn.
Có lúc như thấy mất Chúa và mất hướng, thấy thất vọng và buồn chán.
Chúng ta phải chia sẻ cuộc Khổ nạn và cái chết của Chúa mỗi ngày.
Nhưng rồi ngày nào đó, Chúa lại đến thăm, lại tỏ mình, lại vỗ về an ủi.
Niềm vui trong ta như sống lại với bao hy vọng dâng trào.
Chỉ xin đừng tuyệt vọng bỏ đi khi thấy Chúa vắng bóng và thất bại trong đời ta.

Lạy Chúa Giêsu, có những ngày con cảm thấy đời sống thật nặng nề;
có những lúc con muốn buông trôi, để mặc cho dòng đời đưa đẩy; có những khoảng thời gian dài, con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.
Xin cho con ánh sáng của Chúa, để con biết lối mà đi. Xin cho con tấm bánh của Chúa, để con có sức mà dấn bước. Xin cho con Lời của C
húa để con vững

THẦN CHÂN LÝ






Thứ Tư tuần VI Phục sinh
Tin Mừng Ga 16, 12-15
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy còn nhiều điều phải nói với các con, nhưng bây giờ các con không thể lĩnh hội được. Khi Thần Chân lý đến, Người sẽ dạy các con biết tất cả sự thật, vì Người không tự mình mà nói, nhưng Người nghe gì thì sẽ nói vậy, và Người sẽ bảo cho các con biết những việc tương lai. Người sẽ làm vinh danh Thầy, vì Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con. Tất cả những gì Cha có, đều là của Thầy, vì thế Thầy đã nói: “Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con”.
Suy niệm
 Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy vai trò của Chúa Thánh Thần là “Thần Chân Lý”, nghĩa là Ngài sẽ dẫn chúng ta đến sự nhận biết Thiên Chúa ngày càng rõ ràng hơn.
Con người có nhu cầu hiểu biết về Thiên Chúa. Vì thế, việc mạc khải về Thiên Chúa vẫn được tiếp tục mạc khải qua lịch sử con người bởi Thánh Thần, như Đức Giêsu đã hứa: “Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn”. Thánh Thần đã hiện xuống trên các tông đồ ngày lễ Ngũ Tuần, nhưng Ngài không nói gì cả. Và chắc chắn trong suốt chiều dài lịch sử con người, Ngài còn xuống trên rất nhiều người khác nữa, thuộc tất cả mọi thời đại. Và Ngài sẽ biến đổi chúng ta thành những ngôn sứ. “Trong những ngày đó, Ta cũng sẽ đổ Thần Khí Ta, cả trên tôi nam tớ nữ của Ta, và chúng sẽ trở thành ngôn sứ” (Cv 2,17-18; xem Ge 3,1-2).
Thần Khí này, Đức Giêsu hứa với các tông đồ: "sẽ dẫn các ông đến sự thật toàn vẹn". Việc Chúa Thánh Thần đến soi sáng vào quá khứ của Đức Giêsu, sẽ khiến cộng đoàn các môn đệ của Người hiểu sâu thêm những lời nói và việc làm của Người, hiểu để áp dụng và đi vào cuộc sống. Hơn nữa, Thần Khí này còn cho các môn đệ thông hiệp vào hiện tại của Đức Giêsu, người Con đã được tôn vinh nơi Thiên Chúa và đang muốn thông ban cho các môn đệ chính con người vinh quang của mình. Thần Khí,  giúp người ta hiểu biết và nhìn nhận Đức Giêsu. Thần Khí khơi dậy nơi lòng người tín hữu sự hiện diện của Đấng Phục sinh. Người giúp khám phá sự hiện diện đó là gì, có hệ quả gì trong cuộc sống thường nhật cũng như trong những giờ phút trọng đại của lịch sử.

Lạy Chúa Giêsu, xin ban Thánh Thần Chúa trên chúng con, để Ngài hướng dẫn chúng con ống theo chân lý và sự thật.Amen.

Chủ Nhật, 25 tháng 5, 2014

ĐẤNG BẢO TRỢ SẼ ĐẾN VỚI ANH EM





Thứ Ba tuần VI Phục sinh
Tin Mừng Ga 16,5-11
5Bây giờ Thầy đến cùng Đấng đã sai Thầy, và không ai trong anh em hỏi : 'Thầy đi đâu ?' 6 Nhưng vì Thầy nói ra các điều ấy, nên lòng anh em tràn ngập ưu phiền. 7 Song, Thầy nói thật với anh em : Thầy ra đi thì có lợi cho anh em. Thật vậy, nếu Thầy không ra đi, Đấng Bảo Trợ sẽ không đến với anh em ; nhưng nếu Thầy đi, Thầy sẽ sai Đấng ấy đến với anh em. 8 Khi Người đến, Người sẽ chứng minh rằng thế gian sai lầm về tội lỗi, về sự công chính và việc xét xử : 9 về tội lỗi : vì chúng không tin vào Thầy ; 10 về sự công chính : vì Thầy đến cùng Chúa Cha, và anh em không còn thấy Thầy nữa ; 11 về việc xét xử : vì Thủ lãnh thế gian này đã bị xét xử rồi.

Suy niệm
Trong bài Tin Mừng thuật lại việc khi Chúa Giêsu thấy các môn đệ quá đỗi ưu phiền về những gì sắp xảy ra, Ngài hứa sẽ gởi cho các ông một Đấng Bảo Trợ khác là Thánh Thần. Đấng này sẽ làm việc trong các ông, giúp các ông nhận ra sự thật toàn vẹn, và an ủi các ông khi gặp các gian nan khốn khó. 
Sẽ có một mối liên hệ mật thiết giữa sự ra đi của Chúa Giêsu và sự xuất hiện của Đấng An Ủi,  một Đấng mà Thiên Chúa sẽ sai đến với họ để thay thế Chúa Giêsu, một Đấng từ Thiên Chúa đến sẽ hướng dẫn cho họ biết đâu là tội lỗi, biết thế nào là sự công bình và trừng phạt của Thiên Chúa để truyền rao lại cho phần còn lại của thế giới. Chúa Thánh Thần, đấng Bênh Vực, đấng Thánh Hóa đã đến và kể từ đó, Chúa Thánh Thần đã luôn có mặt trong mọi lúc để giúp đỡ  và chỉ bảo cho chúng ta thấy rõ thế nào là vấp ngã vào con đường tội lỗi của chúng ta và sau đó Chúa Thánh Thần sẽ huớng dẫn chúng ta đến với con đường chân chính của lẽ phải, để thánh hóa chúng ta, cho chúng ta thấy con đường của sự thật, của chân lý  và tình yêu. Nếu chúng ta không chú ý đến Chúa Thánh Thần, chúng ta sẽ phải gánh chịu sự trừng phạt và lên án. Nhưng nếu chúng ta Nghe theo Chúa Thánh Thần Hướng dẫn, Thì sự hòa giải với Thiên Chúa sẽ đem đến chúng ta niềm hòa bình, hạnh phúc và niềm vui  của chúng ta trong Thiên Chúa..
Ngày nay, qua tiếng nói lương tâm và nơi các dấu chỉ, Chúa Thánh Thần vẫn đang hoạt động và thúc dục mỗi người chúng ta biết làm lành, lánh dữ. Tuy nhiên, vì chúng ta còn mang nặng tính tự kiêu, ích kỷ và bảo thủ, nên nhiều khi chúng ta đã bỏ qua tiếng nói của lương tâm, không đón nhận Chúa Thánh Thần vì lý do chúng ta sợ Chân Lý, sợ sự thật. Như thế, đôi khi vẫn cứ đi sai đường trệch lối mà không biết, nhưng cũng không thiếu những lúc ta cố tình không chịu biến đổi, dẫu biết điều đó là không đúng, là sai.

Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến và ban chân lý sự thật cho chúng con, để chúng con biết tránh xa điều xấu và làm theo điều tốt, cho chúng con xứng đáng là con cái của Chúa.Amen.