Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

YÊU MẾN CHÚA TRÊN HẾT MỌI SỰ





Chủ Nhật 31-8-2014

Tin Mừng Lc 14,25-33

25 Có rất đông người cùng đi đường với Đức Giê-su. Người quay lại bảo họ: 26 “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. 27 Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được. 28 Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không? 29 Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo: 30 “Anh ta đã khởi công xây mà chẳng có sức làm cho xong việc”. 31 Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống, bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng ? 32 Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hòa. 33 Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được”.


Suy niệm

Nếu ai muốn theo Thầy mà không yêu mến Thầy hơn cha, mẹ, vợ con và ngay cả cuộc sống riêng của mình thì không thể làm môn đệ Thầy”. Đó là ý chính của bài Tin Mừng hôm nay.

Ai chọn theo Chúa Giê su thì cũng phải tính tóan, nhưng không giống như thế. Ngài đòi chúng ta phải yêu Ngài hơn tất cả những của cải trần gian và tất cả những gắn bó gia đình của chúng ta.

Dành cho ngài chỗ nhất trong cuộc sống, điều đó không lọai trừ các phần tử trong gia đình chúng ta; nhưng chỉ có nghĩa là dành cho họ vị trí thứ hai. Điều răn thứ nhất là yêu mến Thiên Chúa; điều răn thứ hai là yêu thương tha nhân. Tình nầy không thể có nếu thiếu tình kia. Khi chúng ta đặt những tình yêu của chúng ta vào đúng chỗ, thì chúng ta có thể mở ra cho tình yêu hoàn toàn không tính tóan dành cho Đức Ki tô. Ngài trở thành người thứ nhất được yêu thương, được mong muốn, được phục vụ.



Làm môn đệ là một việc làm nghiêm túc. Đây không phải là một cảm tính bồng bột nhất thời. Nhưng là một việc lâu dài. Chúa Giêsu ví việc làm môn đệ theo Chúa với việc “xây dựng một cây tháp” và việc “chiến đấu với kẻ thù”. Xây dựng cây tháp là một việc làm lớn lao. Chiến đấu với kẻ thù là việc làm nghiêm trọng. Vì thế cần phải ngồi xuống suy tính cho cẩn trọng, chi li. Cũng thế việc làm môn đệ của Chúa là một việc làm nghiêm túc, vừa lớn lao như sự nghiệp cả đời, vừa nghiêm trọng vì ảnh hưởng tới cả định mệnh. Vì thế phải suy tính cho kỹ lưỡng để có thể theo Chúa đến cùng.



Kitô hữu là người mang Chúa Kitô trong mình. Muốn có Chúa Kitô trong mình, ta phải loại bỏ tất cả những gì không phải Chúa ra khỏi mình. Điều này chắc chắn không dễ dàng. Nhưng ta an tâm, vì Chúa Giêsu không chỉ đòi hỏi ta. Người đã đòi hỏi chính mình trước. Chúa Giêsu không chỉ đòi ta vác thánh giá. Chính Người đã vác thánh giá trước. Ta sẻ cảm thấy dễ dàng vì chỉ việc làm như Chúa Giêsu.



Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con ý thức rằng, Chúa đã yêu thương chúng con đến phải hy sinh mạng sống vì chúng con. Xin cho chúng con biết đáp trả tình yêu chúa bằng việc chấp nhận đi theo Chúa đến cùng, cho dù trong cuộc sống còn nhiều thử thách, gian truân và khốn khó. Amen


Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

NHỮNG NÉN BẠC CHÚA TRAO





Thứ Bảy 30-8-2014

Tin Mừng Mt 25,14-30

14 “Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ.15 Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức,16 người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác.17 Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác.18 Còn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ.19 Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ.20 Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây.”21 Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh! “22 Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây.”23 Ông chủ nói với người ấy: “Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh! “24 Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói: “Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi.25 Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy! “26 Ông chủ đáp: “Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi,27 thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ!28 Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến.29 Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi.30 Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”


Suy niệm

Trong thời kinh tế thị trường hiện nay, chúng ta nhận thấy những người có nhiều tiền, nhiều vốn thường tìm mọi cách để sinh lợi như gửi ngân hàng để lấy lãi suất hàng tháng hay đầu tư vào việc kinh doanh với mục đích kiếm được nhiều tiền hơn. “Tiền sinh ra tiền” đó là phương châm của những ai biết kinh doanh. Và đây cũng là lời nhắn nhủ của Chúa qua dụ ngôn những nén bạc trong bài Tin Mừng hôm nay “Hãy làm lợi thêm những nén bạc được giao phó, chứ đừng đem chôn giấu”.

Trong dụ ngôn, các đầy tớ được chủ yêu thương và giúp cho số vốn tùy vào khả năng của mỗi người. Trao xong trách nhiệm, chủ đi xa và vắng nhà lâu ngày. Như vậy là mỗi người có một số vốn tuy khác nhau, nhưng có một thời gian như nhau. Người thứ nhất nhờ tài trí và chuyên cần đã làm lời thêm được 5 nén khác nữa (Mt 25, 20). Sinh lời một gấp đôi. Người thứ hai cũng sinh lời được  gấp hai tuy số vốn kém hơn, ít hơn phân nửa của người thứ nhất (Mt 25, 22). Cả hai đều được ban khen bằng một lời khen giống nhau: “Tốt lắm, hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” (Mt 25, 21.23).

Còn người thứ ba là người lãnh một yến phản ứng : Đã không sinh lời cho chủ, anh còn tìm lý do để biện minh cho sự biếng lười của mình bằng cách tố cáo chủ: “Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy!”

Thiên Chúa cho chúng ta thời giờ, tài năng, sức khỏe, của cải vật chất trong cuộc đời là để cho chúng ta chăm chỉ làm việc sinh lời cho Thiên Chúa. Chắc chắn sẽ có ngày chúng ta phải tính sổ với Ngài. Nếu chúng ta luôn chăm chỉ làm việc, chúng ta sẽ không quan tâm đến ngày phải tính sổ; nhưng nếu chúng ta ngủ mê lười biếng, ngày ấy sẽ là ngày kinh hòang cho chúng ta.


Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trao cho mỗi  người  chúng  con những  nén  bạc, đó   những  khả  năng, thời  giờ và sự  hiểu  biết . Xin cho chúng con biết tận dụng chúng để sinh lợi cho Chúa và tha nhân, và đừng để chúng con lười biếng. Amen

Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

NĂM CÔ KHÔN, NĂM CÔ DẠI






Thứ sáu 29-8-2014

Tin Mừng Mt 25,1-13

1 Hôm ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ nghe dụ ngôn này : “Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể. 2 Trong mười cô đó, thì có năm cô dại và năm cô khôn. 3 Quả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo. 4 Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo. 5 Vì chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả. 6 Nửa đêm, có tiếng la lên : “Chú rể kia rồi, ra đón đi !” 7 Bấy giờ tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn. 8 Các cô dại nói với các cô khôn rằng : “Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt mất rồi !” 9 Các cô khôn đáp : “Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy thì hơn.” 10 Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại. 11 Sau cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi : “Thưa Ngài, thưa Ngài ! mở cửa cho chúng tôi với !” 12 Nhưng Người đáp : “Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô là ai cả !” 13 Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.” 


Suy niệm

Tìm kiếm sự khôn ngoan là mối bận tâm của tất cả mọi người. Nhưng khám phá ra đâu là dại, đâu là khôn thì không phải là chuyện dễ dàng. Nhà thơ Trần Tế Xương đã “triết lý” về cái lẽ “dại khôn” ấy rằng:
“Thiên hạ đua nhau nói dại khôn.
Biết là ai dại biết ai khôn.”


Chúa Giêsu kể dụ ngôn mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể để dạy chúng ta biết phân định sự khôn ngoan không phải theo quan niệm của đời này mà là theo chuẩn mực của Tin Mừng. Sự khôn ngoan ấy hệ tại tinh thần tỉnh thức, sẵn sàng cho những đòi hỏi của Nước Trời. Hình ảnh chiếc đèn luôn đầy dầu nói lên sự chuyên chú, trung kiên sống theo những giá trị của Tin Mừng mọi lúc trong cuộc sống cho đến lúc kết hợp trọn vẹn với Chúa trên Nước Trời.

Biết phòng xa là tiêu chuẩn để phân biệt giữa khôn ngoan và khờ dại: ''Quả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo. Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo.'' Đèn chỉ có lợi khi có dầu, hết dầu đèn trở thành vô ích, vì không thể chiếu sáng được nữa. Người khôn ngoan là người biết phòng xa, biết tiên liệu những gì sẽ xảy ra, và biết chuẩn bị thích đáng. Các cô khờ dại có thể nghĩ chàng rể sẽ tới đúng giờ, nên số lượng dầu trong đèn sẽ đủ, và không muốn bận tâm mang dầu theo cho đỡ nặng; hoặc các cô nghĩ có thể mua khi hết dầu, nhưng các cô không biết hàng quán nào mà mở ban đêm; hoặc các cô nghĩ có thể mượn đỡ của chị em, nhưng ai dám cho mượn vì họ không biết có đủ cho họ không.

Cũng vậy, Đức tin không thể vay mượn: Mọi người phải luyện tập mỗi ngày để có một niềm tin vững mạnh nơi Thiên Chúa, và để sẵn sàng xử dụng khi cần tới trong những lúc phải đương đầu với đau khổ hay thử thách trong cuộc đời. Nếu một người đợi đến lúc đó mới đi tìm đức tin e đã quá muộn màng.


Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết tỉnh thức và khôn ngoan như năm cô trinh nữ khôn ngoan luôn chuẩn bị kỹ dầu đèn để đón chàng rể. Xin cho chúng con có đủ đức tin và sẵn sàng chờ đón Chúa. Amen


Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

BÊNH VỰC CHO CHÂN LÝ VÀ SỰ THẬT





Thứ Năm 28-8-2014

Tin Mừng Mc 6,17-29 
     

17 Số là vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê, 18 mà ông Gio-an lại bảo : "Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài !" 19 Bà Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được. 20 Thật vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.

21 Một ngày thuận lợi đến : nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê. 22 Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái : "Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con." 23 Vua lại còn thề : "Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được." 24 Cô gái đi ra hỏi mẹ : "Con nên xin gì đây ?" Mẹ cô nói : "Đầu Gio-an Tẩy Giả." 25 Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng : "Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm." 26 Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. 27 Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, 28 bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ. 29 Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.


Suy niệm

Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật cái chết của Gioan Tẩy Giả – cái chết của người dám nói sự thật và dám đứng về phía sự thật.

Trong thân phận một ngôn sứ, Gioan Tẩy Giả kết thúc cuộc đời với bản án tức tưởi: chết do lời hứa danh dự hão của một ông vua mê đắm quyền lực và tửu sắc, do sự “thù vặt” của một phụ nữ. Thật đau thương! Tại sao người công chính lại trả giá đắt như vậy? Thưa, bởi vì ông là ngôn sứ của Thiên Chúa. Một ngôn sứ luôn phải chỉ ra những bất công, sai lầm của thời đại, kể cả của những thế lực vua chúa quan quyền. Vì thế, cái chết bất công là điều không tránh khỏi. Ông là hình ảnh báo trước Đức Giêsu, Đấng đến sai ông, Đấng cũng bị nộp, bị giết chết cách bất công. Ơn gọi làm ngôn sứ là vậy đó: chúng ta có thể bị thua thiệt trước mặt người đời, nhưng được vinh dự lớn lao là được trở giống như Đức Giêsu, Thầy của mình.

Trong đoạn Tin Mừng của Thánh Mác-cô trình thuật về việc Gioan Tẩy Giả bị trảm quyết chúng ta thấy Gioan thật là một người công chính, ngay thẳng và hết sức can đảm, dám chỉ trích một việc làm sai trái của một vị vua. Chắc chắn khi Gioan nói lên điều này ông đã biết những gì sẽ xãy đến cho ông. Trong xã hội chúng ta đang sống có biết bao nhiêu chuyện bất chính và tội ác nhưng rồi chẳng thấy ai lên tiếng cảnh báo hay chống lại, tất cả hầu như im tiếng như đang bị câm, hay giả câm giả điếc để đổi lấy sự yên ổn cho bản thân, chức vụ, cũng như công việc làm ăn, và sự học hành của con cháu. Để rồi sống chung với những điều sai trái mà vẫn thấy không có sự ấy náy, ray rứt hay khó chịu nào cả.

Trong đời sống đức tin, mỗi một người tín hữu chúng ta cần phải sống cho sự thật, cần phải xây dựng cho nhau qua sự góp ý, mạnh dạn chỉ ra những lỗi lầm thiếu sót và sai trái trong đời sống đời thường cũng như trong công tác tông đồ, chức vụ trong đoàn thể hay trong cộng đoàn. Đừng mua lấy tình cảm giả tạo bằng cách im lặng giả dối.


Lạy Chúa Giêsu, Thánh Gioan Tẩy Giả đã can đảm nói lên sự thật để cảnh cáo vua Herode về lối sống bất chính của ông, đến nỗi chấp nhận cái chết. Xin cho ch úng con cũng biết can đảm bênh vực cho chân lý và sự thật của đạo mà không khiếp sợ bất kỳ thế lực nào. Amen