Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

NGƯỜI GIÀU VÔ CẢM





Người giàu vô cảm

                                            Chúa Nhật Tuần XXVI Mùa Thường Niên - Năm C
                                            Lời Chúa: 
                                            Lc 16, 19-31
19 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu dụ ngôn sau đây: "Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. 20 Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, 21 thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. 22 Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.23 "Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ. 24 Bấy giờ ông ta kêu lên: 'Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!' 25 Ông Áp-ra-ham đáp: 'Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. 26 Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.'
27 "Ông nhà giàu nói: 'Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con, 28 vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này!' 29 Ông Áp-ra-ham đáp: 'Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó.' 30 Ông nhà giàu nói: 'Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối.' 31 Ông Áp-ra-ham đáp: 'Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.'"
"Suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh." (Lc 16,25)

Suy niệm lời Chúa
       Ngày nay chúng ta thấy trên thế giới vẫn còn biết bao nỗi khổ đau đang réo gọi. Qua các phương tiện truyền thông như TV những hình ảnh của bao thân phận con người với thân hình tàn tạ, những gương mặt thờ thẫn vì đói ăn. Tiếng kêu than khốn khổ vẫn vang vọng bên tai ta mỗi ngày, những tổ chức nhân đạo của quốc tế đã kêu gọi lòng hảo tâm của mọi người để mở rộng tay giúp đỡ những số phận đáng thương ấy, nhưng hầu như sự đáp lại chẳng là bao, trong khi đó các quốc gia giàu có có thể dám chi ra hàng tỉ đô la chỉ để mua sắm vũ khí dùng để tàn sát lẫn nhau.
      Đó là biểu hiện của sự vô cảm mà con người đang xử dụng. Như bài Tin Mừng CN hôm nay đã cho chúng ta thấy được cái thế giới giữa người giàu và người nghèo thật cách biệt. Trong dụ ngôn ông phú hộ và người nghèo Lazaro đã đủ nói lên điều đó.
      Nếu nhìn khách quan thì ông phú hộ kia đâu có làm gì ác nhân ác đức như ăn chặn hay bóc lột của ai để trở nên giàu có, cũng không phạm tội  đánh đập hành hạ ai thì sao có thể kết án ông ta có tội. Thế nhưng vì sống trên nhung lụa giàu sang đã quen mà ông ta đã không nhận ra thân phận nghèo đói của người chung quanh, điển hình là người nghèo Lazaro đang ngồi chực trước cửa nhà ông. Trong khi ông đang thiết đãi bạn bè với bữa tiệc linh đình thịt rượu ê chề, thì ngoài cửa người nghèo Lazaro đang cầu xin cho có được một chút bánh vụn ăn cho đỡ đói mà không có, trong khi ông phú hộ được gia nhân phục vụ, thì ngoai kia Lazaro chỉ có con chó đến liếm chổ ghẻ lở trên chân. Có lẽ ông phú hộ đã quyên rằng đến ngày phán xét chung, Chúa đã phán “ hỡi những kẻ được chúc phúc, vì khi Ta đói, các ngươi đã cho ăn, khi Ta rách rưới các ngươi đã cho áo mặc, khi Ta đau ốm các ngươi đã thăm hỏi…” Chúa cũng nói với hạng người vô tâm “ Hỡi những kẻ bị chúc dữ kia, khi Ta đói các ngươi đã không cho ăn, khi Ta rách rưới các ngươi đã không cho áo mặc, khi Ta đau ốm các ngươi đã không thăm hỏi…”.Bấy giờ cả hai hạng người được chúc phúc và cả những kẽ bị chúc dữ mới thưa “ Lạy Chúa có bao giờ con thấy Chúa đâu mà con làm điều đó ”, Chúa nói tiếp “ Khi các ngươi làm việc đó cho một trong số những người bé mọn là đã làm cho chính Ta vậy
    Vậy cuối cùng thì ông phú hộ và người nghèo Lazaro đều chết, nhưng theo niềm tin của Đạo Công Giáo chết không phải là hết mà là sự đổi thay một sự sống khác, chỉ có điều là sống thế nào : vui vẻ hạnh phúc trên Nước Trời hay cam phận đau khổ rên siết ở dưới cõi hoả ngục. đó cũng là trường hợp của hai nhân vật chính trong Tin Mừng hôm nay. Vậy là Kitô hữu chúng ta chọn cách nào ? Biết yêu thương đồng loại hay vô cảm trước nỗi đau của tha nhân ?.

Lạy Chúa Giêsu, trong cuộc sống hằng ngày có khi chúng con cũng dễ rơi vào trường hợp của người phú hộ, khi chúng con có dịp đi vào quán ăn nào đó, đang khi hít hà thưởng thức món ăn ngon, nhưng bỗng một người hành khất xuất hiện chìa tay xin xỏ thậm chí còn cầm lấy thức ăn chúng con mà húp lấy húp để, chúng con thay vì thương càm kêu cho họ một phần thì lại đâm ra khó chịu. Xin cho chúng con những lúc ấy hãy nhớ lại bài Tin mừng hôm nay. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét