Chúa Nhật
19-7-2015
Lời Chú
Mc 6: 30-34
Khi ấy, các tông đồ hội lại bên Chúa
Giêsu và thuật lại với Người mọi việc các ông đã làm và đã giảng dạy, Người
liền bảo các ông: "Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một
chút". Vì lúc ấy dân chúng kẻ đến người đi tấp nập tới một nơi vắng vẻ hẻo
lánh. Thấy các ngài đi, nhiều người hiểu ý, và từ các thành phố, người ta đi bộ
kéo đến nơi đó và tới nơi trước các ngài. Lúc ra khỏi thuyền Chúa Giêsu thấy
dân chúng thật đông, thì động lòng thương, vì họ như đàn chiên không người
chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều.
Suy niệm
Đoạn
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy một nét đặc biệt của Chúa Giêsu đó là lòng
thương xót.
Sau khi
đi rao giảng về, các tông đồ vây quanh Thầy mình, tường trình cho Ngài biết kết
quả, những gì các ông đã làm được. Thánh Maccô không nói rõ thời gian đi rao
giảng là bao lâu: một hay hai tuần. Hình như Chúa thấy các ông tỏ dấu mệt mỏi,
dù họ rất vui vì những kết quả thâu được. Ngài bảo các ông hãy vào nơi
thanh vắng nghỉ ngơi đôi chút. Đám đông dân chúng vẫn vây quanh các ngài đến
nỗi các ngài không có giờ dùng bữa.
Thầy
trò xuống thuyền ra đi. Nhưng khi ghé vào bờ bên kia, vẫn thấy đám đông đã đi
bộ đến trước các ngài. Nhìn đám đông dân chúng khao khát được nghe giảng. Chúa
chạnh lòng thương vì họ như đàn chiên bơ vơ vất vưởng không có người chăn dắt
và lại tiếp tục giảng cho họ.
Chúng
ta có khao khát nghe lời Chúa như đoàn dân đó không? Chúng ta có thực tình yêu
mến Lời Chúa không? Chúng ta nghe đủ thứ tin tức, đủ thứ chuyện ở đời, xem đủ
thứ phim ảnh, nhưng Lời Chúa thì ngại nghe, không hấp dẫn. Có lẽ không mấy
người có tài hùng biện hấp dẫn chúng ta, nhưng nếu có những người giảng Lời
Chúa, chúng ta có sẵn sàng đón nhận với tất cả thiện chí không?
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con luôn yêu
mến Lời Chúa, để Lời Chúa hướng dẫn cuộc sống chúng con được tốt lành hơn. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét