Thứ Năm 23-7-2015
Lời Chúa: Mt
13,10-17
10Các
môn đệ đến gần hỏi Đức Giêsu rằng: "Sao Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với
họ?" 11Người đáp: "Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các
mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không. 12Ai đã có thì được cho thêm,
và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất. 13Bởi
thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà
không nghe không hiểu. 14Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của
ngôn sứ Isaia, rằng: Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt
nhìn cũng chẳng thấy; 15vì lòng dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt
tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán
cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành. 16"Còn anh em, mắt anh
em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe. 17Quả
thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được
thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.
Suy niệm
Dụ ngôn là một thứ ngôn ngữ nói với
những người trong cuộc, những người sống trong tình thân với nhau. Để hiểu được
dụ ngôn, cần phải có hai đức tính quan trọng, đó là tâm hồn rộng mở và ước muốn
tìm hiểu. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ: “Về phần
các con đã được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không.” Nói
khác đi, các môn đệ đã được chấp nhận vào cộng đoàn của những kẻ tin vào Chúa
Giêsu, vì thế, các ông có thể hiểu rõ những mầu nhiệm. Còn những kẻ ở bên
ngoài, nhất là những kẻ ở bên ngoài vì kiêu hãnh, vì khép kín, vì định kiến,
như các Luật sĩ và Biệt phái, thì khi nhìn vào các mầu nhiệm họ chỉ thấy bí ẩn
và khó hiểu. Chính cách trả lời của Chúa là tiêu chuẩn để biết được ai là người
thuộc về Chúa và là ai người ngoài cuộc: “Nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ,
là vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe. Còn các con, mắt các con
thật có phúc vì được nghe.”
Mỗi lần tham dự Thánh Lễ, chúng ta
được nhìn ngắm Chúa Giê-su hiện diện trong Phép Thánh Thể và được lắng nghe Lời
Ngài qua các bài kinh thánh. Chính lúc ấy, cặp mắt và đôi tai của chúng ta thật
có phúc vì được thấy và nghe. Nhờ ơn Chúa chúng ta cũng hiểu được ý Chúa, muốn
nhắn nhủ chúng ta cần và phải làm những gì, hầu đem lại sức sống siêu nhiên cho
chúng ta. Ước gì chúng ta biết giữ gìn những giác quan đó khỏi những hình ảnh
và âm thanh vô bổ, để chỉ hướng nhìn Chúa Giê-su và nghe Lời Chúa.
Lạy
Chúa Giêsu, những dụ ngôn Chúa dùng để giảng dạy xưa, vẫn còn có giá trị cho cuộc
sống con người hôm nay. Xin cho mọi người khi nghe những dụ ngôn này mà yêu mến
lời Chúa và sống với lời ấy cách thiết thực. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét