CHÚA
SAI TÔI ĐI
Sau thế chiến thứ
nhất, một linh mục trẻ người Pháp được bài sai đi coi xứ. Tay xách vali, cha
mạnh dạn ra đi truyền giáo. Ðến nơi chỉ thấy hầm sâu, tường đổ. Nhà thờ, nhà
xứ, chỉ còn duy nhất một bức tường xiêu vẹo.
Không một chút sờn
lòng, cha cùng với các tín hữu tích cực kiến thiết lại ngôi thánh đường đổ nát.
Chẳng bao lâu sau, đền thờ vật chất đã hoàn thành khang trang đẹp đẽ. Giờ đây,
cha lại tiếp tục xây dựng đền thờ tâm hồn. Nhờ đời sống gương mẫu, cha đã tu
sửa lại lòng đạo đức của cả đoàn chiên.
Tuổi
cha chưa cao nhưng đã kiệt sức, giữa lúc tình cha con đang mặn nồng, gắn bó.
Dầu vậy, nằm trên giường bệnh, cha vẫn thản nhiên vui vẻ. Giờ hấp hối đến, cha
nhỏ nhẹ nói với những người chung quanh:
- Giờ đây tôi vui mừng
vì đã trung thành giữ lời nhủ bảo của thân phụ ngày tôi chịu chức linh mục: "Nay
con làm linh mục Chúa, cha chỉ cầu ước cho con 3 điều: Thứ nhất, lúc con chết
đừng nợ ai xu nào; Thứ hai, khi qua đời con cũng chẳng còn xu nào; Thứ ba, lúc
lâm chung con đừng vướng một chút tội nào với Chúa". Và ngài an bình
đi về với Ðấng mình đã trọn đời dâng hiến.
Vị linh mục trong câu
chuyện trên đây, không những đã làm theo lời khuyên của thân phụ, mà còn thi
hành đúng lời dạy của Ðức Giêsu trong bài Tin mừng hôm nay.
TIN MỪNG : Mc 6,7-13
(7) Người gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu
sai đi từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trừ quỷ. (8) Người chỉ
thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy ; không được mang
lương thực, bao bị, tiền giắt lưng ; (9) được đi dép, nhưng không được mặc hai
áo. (10) Người bảo các ông: “Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở
lại đó cho đến lúc ra đi. (11) Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời
anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ”. (12) Các ông
đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối. (13) Các ông trừ được nhiều quỷ,
xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.
Suy niệm
Khi sai các tông đồ đi
truyền giáo, Chúa phán: "Không được mang lương thực, bao bị, tiền
bạc..." (Mc.6,8). Hành trang của các ông chỉ là chiếc áo đang mặc, cây
gậy và đôi dép đi đường. Vì chính Người đã từng nói: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, con Người không có chỗ dựa
đầu". Người muốn các ông hoàn toàn nương tựa vào Chúa, phó thác cho tình
yêu quan phòng của Người, và cậy dựa vào lòng tốt của tha nhân.
Chúa
Giêsu sai các môn đệ ra đi, từng hai người một. Khi làm như thế, chắc chắn là để
tương trợ lẩn nhau dọc đường, cùng vui hưởng những thành quả đạt được, cùng an ủi
nhau trong những giờ phút thất vọng. Tuy nhiên, nhất là bởi vì, chứng cứ do nhiều
người đứng ra thì đáng tin cậy hơn chứng cứ của một cá nhân. Nếu muốn đánh giá
phẩm chất một nhân chứng của Đức Kitô, thì chúng ta hãy kiểm chứng xem người đó
nói và hành động nhân danh riêng mình, hay trong tình liên đới với người khác.
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy sai chúng
con ra đi loan báo Tin Mừng, với tinh thần thanh thoát và hăng say, không cậy sức
mình nhưng luôn biết cậy dựa vào ơn Chúa. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét