Chúa Nhật II Phục Sinh - Năm A
Lời Chúa:
Ga 20,19-31
19 Vào chiều ngày ấy, ngày thứ
nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người
Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh
em!" 20 Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui
mừng vì được thấy Chúa. 21 Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em!
Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em." 22 Nói xong,
Người thổi hơi vào các ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. 23 Anh
em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị
cầm giữ."
24 Một người trong Nhóm Mười Hai,
tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến. 25 Các môn đệ khác nói với
ông: "Chúng tôi đã được thấy Chúa!" Ông Tô-ma đáp: "Nếu tôi
không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không
đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin." 26 Tám ngày sau, các
môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các
cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho
anh em." 27 Rồi Người bảo ông Tô-ma: "Đặt ngón tay vào đây, và hãy
nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa,
nhưng hãy tin." 28 Ông Tô-ma thưa Người: "Lạy Chúa của con, lạy Thiên
Chúa của con!" 29 Đức Giê-su bảo: "Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc
thay những người không thấy mà tin!"
30 Đức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt
các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. 31 Còn
những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô,
Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người.
Suy niệm
Bài Phúc âm hôm nay tường thuật lại việc Chúa Giêsu hiện
ra giữa các tông đồ khi họ đang tụ họp trong phòng đóng kín, và khi hiện ra Ngài
nói “ Bình an cho anh em ”. Tất cả đều
sửng sốt và vui mừng. Họ không thể ngờ được một sự lạ phi thường như thế : Chúa
Kitô đã sống lại.
Chúa
Kitô Phục sinh là một Tin mừng, Tin mừng của lòng thương xót, nhưng là một tin
mừng không dễ tin, đặc biệt đối với những người theo Chúa, như các tông đồ. Thật
thế, sự kiện ngôi mộ trống không đủ bằng chứng để họ tin. Cần phải có những lần
hiện ra của Chúa Giêsu mới củng cố được lòng tin của các ông. Thánh Gioan đã
ghi lại câu chuyện Chúa hiện ra cho các tông đồ nhưng chỉ có Tôma còn cứng lòng tin, để củng cố đức tin
của Tôma nên Chúa đã cho ông xem những thương tích nơi tay chân và cạnh sườn của
Ngài. Tôma đã thưa cùng Chúa: "Lạy
Chúa, lạy Thiên Chúa của con" (Ga 20, 28). Điều đó cho chúng
ta thấy được lòng thương xót của Thiên Chúa.
Như thế,
dấu chỉ để các Tông Đồ nhận ra Chúa Phục Sinh không phải là vinh quang chói lọi
hay cái gì khác, mà là chính những dấu đinh. Và nếu Chúa đã muốn dùng những dấu đinh nơi
chân tay và cạnh sườn làm những dấu chứng Phục sinh, thì mỗi người chúng ta
cũng không có dấu chỉ nào ý nghĩa hơn là những vết thương của các cuộc khổ nạn
mà chúng ta có thể đã, đang và sẽ còn chia sẻ với Chúa. Chính với những dấu chỉ
này mà chúng ta có thể làm chứng cho Chúa Phục Sinh một cách sống động nhất.
Chúng ta hãy nhận ra lòng thương xót của Chúa nơi năm dấu thánh, chứ không phải
trong ánh hào quang.
Lạy Chúa Kitô Phục sinh, khi thấy các tông đồ còn
trong tình trạng lo sợ, buồn phiền nên mỗi lần hiện ra Chúa đều ban bình an cho
các ông. Ngày nay khi đứng trước những đau khổ, gian truân và thử thách trong
cuộc sống, chúng con cũng bị hoang mang lo lắng. Xin Chúa luôn hiện diện và ban
bình an cho chúng con, và giúp chúng con sống xứng đáng là chứng nhân Tin Mừng
Phục sinh của Chúa. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét