THỨ TƯ TUẦN THÁNH
Tin Mừng Mt 26,14-25
Khi ấy, một trong nhóm Mười Hai tên là
Giuđa Iscariô, đi gặp các thượng tế và thưa với họ: “Các ông cho tôi bao nhiêu,
tôi nộp Người cho các ông?” Họ liền ấn định cho ba mươi đồng bạc. Và từ đó, hắn
tìm dịp thuận tiện để nộp Người.
Ngày thứ nhất trong tuần lễ ăn Bánh
không men, các môn đệ đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Thầy muốn chúng con sửa soạn
cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?” Chúa Giêsu đáp: “Các con hãy vào thành đến với
một người kia, và nói rằng: Thầy bảo, giờ Ta đã gần, Ta sẽ mừng Lễ Vượt Qua với
các môn đệ tại nhà ông”. Các môn đệ làm như Chúa Giêsu đã truyền và sửa soạn Lễ
Vượt Qua. Chiều đến, Người ngồi bàn ăn với mười hai môn đệ. Và khi các ông đang
ăn, Người nói: “Thầy nói thật với các con: có một người trong các con sẽ nộp
Thầy”. Môn đệ rất buồn rầu và từng người bắt đầu hỏi Người: “Thưa Thầy, có phải
con không?” Người trả lời: “Kẻ giơ tay cùng chấm vào đĩa với Thầy, đó chính là
kẻ sẽ nộp Thầy. Thật ra, Con Người sẽ ra đi như đã chép về Người, nhưng khốn
cho kẻ nộp Con Người, thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn!” Giuđa kẻ phản bội cũng
thưa Người rằng: “Thưa Thầy, có phải con chăng?” Chúa đáp: “Ðúng như con nói”.
Bài
Tin Mừng hôm nay nói về ngày cuối cùng bên cạnh các môn đệ, Chúa đã dành
tình yêu thương cho các môn đệ, xen lẫn với những phân vân lo lắng… Đó là những thao thức của Chúa Giêsu đối
diện với cái chết về nhân tính gần kề. Nhưng thao thức làm cho Chúa đau xé
con tim nhân tính của Ngài chính là: “Thầy
bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy” (Mt 26,21).
Câu
nói này làm cho “các môn đệ buồn rầu quá sức”. Quả thật đây là
chuyện động trời. Các môn đệ không thể ngờ một người cùng chia sẻ
buồn vui với Thầy, với anh em trong suốt ba năm trời lại có thể đối
xử tệ bạc với Thầy mình như vậy. Chính Chúa Giêsu cũng đau đớn xác
nhận: “ Thà nó đừng sinh ra thì hơn!
” (Mt 26,24). Chắc chắn nếu các tông đồ biết
được âm mưu của Giuđa, họ sẽ không để ông yên. Vì thế, Đức Giêsu đã phải ba lần
kín đáo nhắc nhở ông về tội ác ông sắp làm: hai lần ám chỉ chung chung, một lần
nói trực tiếp riêng với Giuđa. Thế nhưng, ngay cả thứ “vũ khí” hữu hiệu nhất
trong việc chinh phục con người là tình yêu thương của Chúa cũng tỏ ra vô dụng
với Giuđa, ông vẫn lạnh lùng, cố tình làm theo ý riêng, dự tính của mình chỉ vì
30 đồng bạc.
Đó
không phải chỉ là câu chuyện xảy ra cho Giuđa cách đây hơn 2000 năm, mà
nỗi đau của Chúa vẫn còn âm ỉ, trái tim Chúa vẫn còn thao thức cho
đến tận bây giờ, khi có những người, trong đó có chính bản thân tôi
vẫn còn những lần phản bội Chúa. Mức độ không đến nỗi như Giuđa,
nhưng tôi vẫn ngấm ngầm ý đồ phản
bội trong tư tưởng, lời nói và việc làm. Nhiều khi đã thực sự phản
bội Chúa khi không đi theo đường lối Chúa. Là con cái Chúa nhưng tôi
đã không sống đúng với tư cách một người con cái Chúa. Khi vẫn để cho
tiền của, vật chất chi phối cuộc sống
của mình, nhưng lại thiếu lòng bác ái
với tha nhân.
Hậu
quả sẽ thật tệ hại nếu tôi không nghe lời nhắc nhở của Chúa, của
Hội thánh để quay trở về với Chúa
và hiệp thông với cộng đoàn. Có lẽ Chúa cũng sẽ nói với tôi và những
ai trong những lần sai lỗi mà vẫn còn cố chấp: “Thà nó đừng sinh ra thì hơn”.
Lạy Chúa Giêsu, xưa Giuđa chỉ vì tham
tiền mà phản bội Chúa,ngày nay trong cuộc
sống chúng con, vẫn có nhửng người cũng chỉ ham mê của cải vật chất, danh vọng
mà quyên đi bổn phận của một Kitô hữu, họ không thiết tha nghe lời Chúa, không
để Chúa hướng dẫn cuộc đời họ. Xin Chúa ban cho họ biết ăn năn quay về với Chúa
trong những ngày thương khó của Chúa. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét