Chủ Nhật Phục Sinh
TIN MỪNG: Ga 20,1-9
(1) Sáng sớm ngày Thứ Nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a
Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá lăn khỏi mộ. (2) Bà liền chạy về gặp
Simon Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. bà nói: “Người ta đã đem
Chúa đi khỏi mộ, và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu ?”. (3) Ông Phê-rô
và môn đệ kia liền đi ra mộ. (4) Cả hai người cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy
mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. (5) Ông cúi xuống và nhìn thấy những
băng vải còn ở đó nhưng không vào. (6) Ông Si-mon Phê-rô theo sau cũng đến nơi.
Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, (7) và khăn che đầu, khăn
này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. (8)
Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã
tin. (9) Thật vậy, trước đó hai ông chưa hiểu rằng: Theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.
Suy niệm
Đoạn Tin Mừng (Ga 20,1-9) hôm nay, cũng như (Lc 24,1-12), hay (Mc
16,1-8), ( Mt 28,1-8) tường thuật cùng một sự kiện là “Mồ Trống”. Như vậy, sự
Phục Sinh của Chúa Giêsu chỉ cho thấy là mồ trống. Còn những yếu tố khác hiển
nhiên là không ai thấy được. Điều này có nghĩa là khi đã hoàn tất cuộc khổ nạn.
Con Thiên Chúa không còn giới hạn trong nhân tính của Người.
Đây là chóp đỉnh của
lịch sử ơn cứu độ và là chóp đỉnh của Đức Tin. Ngôi Mộ trống, cả bốn Tin Mừng
đều ghi là “Ngôi Mộ Trống”. Mầu nhiệm Tử Nạn, thì người ta được mục kích rõ
ràng, nhưng mầu nhiệm phục sinh thì không ai được nhìn thấy, kể cả các môn đệ.
Điều này nói lên điều gì, thưa quý vị?
Thưa nói lên rằng: Khi
Đức Kitô từ cõi chết sống lại, thì Người không bị lệ thuộc vào bất cứ điều gì
thuộc về trần thế. Đồng thời nói rõ, Người là Thiên Chúa Hằng Hữu. Người không
lệ thuộc vào không gian và thời gian, con người và lịch sử, không một thế lực
nào không chế được Người. Nói lên, phần Thiên tính của Người là vô biên.
Chúa
Giêsu Phục Sinh. Sự kiện lịch sử trọng đại này đã trở thành niềm tin và sức
sống mãnh liệt cho nhân loại hơn hai ngàn năm qua. Phục Sinh là một biến cố làm
nên lịch sử, và trở thành nền tảng niềm tin cho cả Giáo Hội. Hàng triệu triệu
người đã sống với niềm tin Phục Sinh và hàng triệu triệu người đã chết để bảo
vệ niềm tin Phục Sinh. Giáo Hội làm chứng bằng tình yêu và sự xác tín dọc dài
dòng lịch sử.
Đó là niềm vui và tuyên tín của các Tông đồ. Niềm vui và tuyên
tín đó đã được loan truyền cho tới ngày nay và mãi cho tới ngày tận cùng của
nhân loại.
Việc Đức Giêsu Phục
Sinh đã mở ra một giai đoạn mới trong lịch sử cứu độ, xin cho tất cả chúng ta
“thấy” và “tin” qua những dấu chỉ thuật lại trong Tin Mừng và qua những dấu chỉ
trong cuộc sống hôm nay để đón nhận sự sống, niềm vui và bình an của Đấng Phục
sinh ban tặng.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã sống lại để củng cố đức tin còn yếu kém của chúng
con. Xin Chúa cũng ban cho chúng con được sống lại về phần tâm hồn, nghĩa là
cho chúng con biết sống chân thật, bác ái yêu thương mọi người, đặc biệt là với
mọi người thân trong gia đình : vợ chồng, con cái, anh chị em với nhau. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét