Chủ Nhật VII Phục sinh
PHÚC ÂM: Mt 28, 16-20
Khi ấy, mười một môn đệ đi về Galilêa, đến núi Chúa Giêsu đã chỉ trước. Khi thấy Người, các ông thờ lạy Người, nhưng có ít kẻ còn hoài nghi. Chúa Giêsu tiến lại nói với các ông rằng: "Mọi quyền năng trên trời dưới đất đã được ban cho Thầy. Vậy các con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần, giảng dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con. Và đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế".
Suy niệm
Phục Sinh và Lên
Trời là hai từ ngữ diễn tả một thực tại : Ðức Giêsu đã chỗi dậy từ giữa những
người chết và được vinh quang bên hữu Thiên Chúa Cha. Sau khi sống lại, Ngài đã
Lên Trời ngự bên hữu Chúa Cha.
Cuộc ra đi của Ðức
Giêsu thật bất ngờ. Như một tia sáng vụt qua bầu trời, lần hiện ra cuối cùng
của Ðức Giêsu là chứng cớ, đúng hơn là dấu khả giác về việc Người đi vào luôn
mãi trong vinh quang của Chúa Cha, tức là trở vế với điểm xuất phát của Người.
Nhưng Người không trở lại nơi đó một mình. Người lôi kéo theo cả nhân loại, mặc
dù còn trong hy vọng, nhưng là một niềm hy vọng có thực, không phải là ảo
tưởng.
Cử hành lễ Chúa
Giêsu lên trời tức là cử hành "Sự hiện diện theo cách thế mới" của
Chúa Giêsu. Ðức Giêsu về trời nhưng Ngài không bỏ rơi các môn đệ. Ngài vẫn hiện
diện qua Thánh Thần, qua Bí tích Thánh Thể, qua Lời Ngài và qua biết bao tâm
hồn thành tâm thiện ý sống Ðức Tin giữa cuộc đời này : "Thầy sẽ ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận
thế". Và Chúa Giêsu đã ra chỉ thị cho các môn đệ của Ngài. Ngài đã sai
các ông ra đi trên vạn nẻo đường thế giới, ban cho các ông nhiều quyền năng để
rao giảng Tin Mừng và đem ơn cứu độ đến cho mọi người.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã về trời để kết hợp với Chúa
Cha, nhưng Chúa vẫn hiện diện trong cuộc sống Kitô hữu chúng con qua bí tích
Thánh Thể, qua lời Chúa và qua Giáo hội tại thế này. Xin cho chúng con sẵn sang
ra đi loan báo Tin Mừng cứu độ cho mọi người như Chúa đã căn dặn các môn
đệ.Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét