Thứ Bảy
tuần VI Phục sinh
Tin Mừng
Lc 1, 39-56
Trong
những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ
Giuđêa. Bà vào nhà ông Giacaria và chào bà Elisabeth. Và khi bà Elisabeth nghe
lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được
đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:
“Bà được
chúc phúc giữa các người phụ nữ, và con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi
được Mẹ Thiên Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, thì
hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa
phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.
Và Maria
nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa,
Đấng Cứu Độ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay
muôn thế hệ sẽ khen rằng tôi có phước, vì Đấng toàn năng đã làm cho tôi những
sự trọng đại và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến
đời kia dành cho những người kính sợ Chúa.
“Chúa đã
vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ
người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã
cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa
đã săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa
đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời”.
Maria ở
lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà mình.
Suy niệm
Tin Mừng
hôm nay nói đến việc đức Mẹ Maria đi thăm bà Êlisabet sau khi đã mang thai Chúa
Giêsu.
Đây là một
biến cố có ý nghĩa rất lớn. Nó không chỉ là một bài học bác ái
về việc Mẹ đến thăm viếng giúp đỡ người chị họ mang thai trong lúc
tuổi già. Nhưng việc Đức Maria lặn lội đường xa hiểm trở đến thăm
người chị họ của mình còn có ý nghĩa mong muốn được chia sẻ niềm
vui ơn cứu độ. Quả thật không ai hiểu nỗi lòng của người đàn bà lớn
tuổi mà nay có con. Cũng chẳng ai hiểu được một cô trinh nữ mà mang
thai, lại mang thai Đấng Cứu Thế. Chỉ có họ mới hiểu nhau, và chỉ
có họ mới có thể san sẻ với nhau mà thôi. Chính vì vậy khi gặp nhau
chẳng những hai người đàn bà này vui mừng, mà “Đứa con trong bụng
đã nhảy lên vì vui sướng”.
Từ đó, gót chân của Mẹ đã xuôi ngược khắp nơi
cùng với Đấng Cứu Thế, con Mẹ, trên mọi nẻo đường, trong mọi hoàn cảnh, mọi lúc
buồn vui, với tất cả mọi biến cố thăng trầm, nếm đủ mọi hương vị ngọt ngào và
cay đắng, nước mắt sầu bi và máu đau thương. Từ hai tiếng “xin vâng” đón nhận
Đấng Cứu Thế ngự vào lòng Mẹ ở Na-gia-rét đến bờ môi nín lặng nghẹn ngào ly
biệt Đấng Cứu Thế trên đồi Can-vê, là con
đường bước theo Đấng Cứu Thế trọn
vẹn và hoàn hảo nhất mà
không có một thụ tạo nào sánh bằng Mẹ Ma-ri-a.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã cưu mang ơn cứu độ trong
lòng, và Mẹ muốn đem tin vui ấy đến mọi người, điển hình là Mẹ đã thăm viếng bà
Êlisabet cũng đang mang thai. Xin cho chúng con là con cái Mẹ cũng học ở Mẹ
tinh thần bác ái yêu thương, và sẵn sàng thăm viếng và chia sẻ niềm vui, của
cải vật chất cho những người kém may mắn.Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét