Thứ Bảy 23-8-2014
Tin Mừng Mt 23, 1-12
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân
chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà
Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng
đừng noi theo hành vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và
chất lên vai người ta: còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi
công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may
dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa
được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “Thầy”. Phần các ngươi,
các ngươi đừng muốn được người ta gọi là “Thầy”, vì các ngươi chỉ có một Thầy,
còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới
đất là “cha”, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng
đừng bắt người ta gọi là “người chỉ đạo”: vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó
là Đức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ
ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.
Suy
niệm
Trong bài Tin mừng hôm nay, Chúa
Giêsu muốn dạy chúng ta về thái độ phục vụ của người làm lớn.
Có
lẽ trong Kinh Thánh không có nơi nào mà Chúa Giêsu lên án thứ tôn giáo
khiến người ta cảm thấy nặng nề cho bằng đoạn này. Quả thật Chúa
Giêsu đã nói đến các kinh sư và Pharisêu: “Bó những gánh nặng
chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay
vào”. Ngài không kêu người ta chống đối lại những người lãnh
đạo. Ngài vẫn bắt buộc người ta tin vào những chân lý mà các kinh sư
và Pharisêu nhân danh Chúa để giảng dạy: “Tất cả những gì họ
nói, anh em hãy làm, hãy giữ”. Nhưng thật khốn cho những người lãnh đạo giới thiệu cho
người khác một thứ tôn giáo trở thành gánh nặng cho cuộc đời họ.
Nghĩa là ngoài những luật lệ chính yếu của Thiên Chúa, họ còn đặt
ra những thứ luật lệ mà ngay cả bản thân họ cũng không giữ nổi.
Điều chính yếu trong luật lệ của Thiên Chúa là giới luật yêu thương. Thiên Chúa đã yêu thương con người đến
tuyệt đối. Ngài muốn họ được bay bổng lên tới thiên đàng. Còn các
kinh sư và Pharisêu thì làm cho họ phải mang lấy những gánh nặng.
Hầu hết những Lời Chúa Giêsu kết án các Biệt phái ngày
xưa rất có thể cũng đúng với rất nhiều người trong chúng ta ngày hôm nay:
Nếu chúng ta không cẩn thận đề phòng thì chúng ta cũng
dễ mắc vào những tật xấu đó: thích “chỉ tay năm ngón,” bảo người khác làm còn
mình thì không làm?
Đời sống đạo đức của chúng ta cũng thế. Coi chừng chỉ
có cái mã bên ngoài, còn thực chất thì chỉ có trời mới biết? Chúng ta cũng rất
bị cám dỗ về danh vọng địa vị.
“Tất cả chúng con đều là anh em với nhau”: người có
quyền và người không có quyền, người bề trên và người bề dưới cũng đều ngang
nhau trước mặt Chúa. Quyền và chức chỉ là những phương tiện để phục vụ anh em.
“Trong chúng con, ai là người quyền thế hơn sẽ là người phục vụ anh em chúng
con.”
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con có
tinh thần phục vụ trong khiêm nhường, và luôn nhiệt tình không có thái độ kẻ cả,
biết coi trọng mọi người. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét