Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

" AI ĐÓN TIẾP NGƯỜI THẦY SAI ĐẾN LÀ ĐÓN TIẾP THẦY "






Thứ Năm 30-4-2015

Tin Mừng Ga 13,16-20



16Thật, Thầy bảo thật anh em: tôi tớ không lớn hơn chủ nhà, kẻ được sai đi không lớn hơn người sai đi. 17Anh em đã biết những điều đó, nếu anh em thực hành, thì thật phúc cho anh em! 18Thầy không nói về tất cả anh em đâu. Chính Thầy biết những người Thầy đã chọn, nhưng phải ứng nghiệm lời Kinh Thánh sau đây: Kẻ đã cùng con chia cơm sẻ bánh lại giơ gót đạp con. 19Thầy nói với anh em điều đó ngay từ lúc này, trước khi sự việc xảy ra, để khi sự việc xảy ra, anh em tin là Thầy Hằng Hữu. 20Thật, Thầy bảo thật anh em: ai đón tiếp người Thầy sai đến là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy."

Ai đón tiếp người Thầy sai đến là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy (Ga 13, 20)


Suy niệm

“Thật Thầy bảo thật anh em: Ai đón tiếp người Thầy sai đến là đón tiếp Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, là đón tiếp Đấng đã sai Thầy.”(Ga 13,20)

 Trong bầu khí yêu thương thân tình giữa Thầy và trò sau khi Chúa Giê-su rửa chân cho các môn đệ, chúng ta cảm nhận được sự bồi hồi xao xuyến của Ngài trước lúc chia tay. Đây là lúc mà không còn lúc nào khác để Chúa nói với các môn đệ những lời tâm huyết nhất: Ngài cho biết mối tương quan giữa Ngài với các môn đệ trở nên khăng khít vì được liên kết với mối tương quan khăng khít không thể tách rời giữa Ngài với Chúa Cha: Ai đón tiếp các môn đệ là đón tiếp Chúa Giê-su và đón tiếp Ngài như vậy cũng tương đương như là đón tiếp chính Chúa Cha.

Trong Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu nhấn mạnh: Tôi tớ không lớn hơn chủ; kẻ được sai không lớn hơn người sai nó? Ở đây phải nhớ rằng Chúa Giêsu vừa mới rửa chân cho các môn đệ. Ngài đòi họ phải đối xử với nhau theo gương Ngài. Ngài nhấn mạnh để trong cộng đoàn các môn đệ, và gián tiếp là với KiTô hữu chúng ta, ai nấy phải giúp đỡ lẫn nhau với tình yêu và lòng khiêm nhượng. Không ai được quyền tự miễn cho mình khỏi những việc phục vụ nhỏ mọn nhất, lấy cớ có chức vị hoặc phẩm giá không cho phép. Kẻ càng lớn, khi phụng sự những người dưới quyền mình cách khiêm nhường và yêu thương, kẻ ấy sẽ chắc chắn gặp được Chúa Kitô, vì Ngài hiện diện nơi họ.


Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã nêu gương cho chúng con về thái độ phục vụ, Chúa muốn trong chúng con ai làm lớn hãy phục vụ anh em. Xin cho chúng con đừng dùng quyền để chỉ huy người khác, nhưng biết phục vụ mọi gười trong tinh thần yêu thương và tôn trọng nhau. Amen

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2015

"AI THẤY TA LÀ THẤY ĐẤNG ĐÃ SAI TA"







Th Tư 29-4-2015

Tin Mừng Ga 12, 44-50

Khi ấy, Chúa Giêsu lớn tiếng nói rằng: "Ai tin vào Ta thì không phải là tin vào Ta, nhưng là tin vào Đấng đã sai Ta. Và ai thấy Ta là thấy Đấng đã sai Ta. Ta là sự sáng đã đến thế gian, để bất cứ ai tin Ta, người ấy sẽ không ở trong sự tối tăm. Nếu ai nghe lời Ta mà không tuân giữ, thì không phải chính Ta xét xử người ấy, vì Ta đã đến không phải để xét xử thế gian, nhưng là để cứu độ thế gian. Ai khinh dể Ta, và không chấp nhận lời Ta, thì đã có người xét xử: lời Ta đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết. Bởi vì Ta đã không tự mình nói ra, nhưng Cha là Đấng sai Ta, chính Người đã ra lệnh cho Ta phải nói gì và phải công bố gì. Và Ta biết rằng lệnh của Người là sự sống đời đời. Những điều Ta nói, thì Ta nói theo như Cha đã dạy".

Suy niệm

"Ai thấy tôi là thấy Đấng đã sai tôi." Đây là lời mặc khải mới lạ. Vì đối với con người, Người sai đi và sứ giả là hai chủ thể riêng biệt. Nhưng  với Thiên Chúa, Người sai đi (Chúa Cha) và Người được sai đi (Chúa Con) là một; vì cả hai đều là Thiên Chúa, nhưng làm các việc khác nhau. Điều này cũng được Chúa Giêsu xác tín, khi Philip yêu cầu: "Xin Thầy chỉ cho chúng con thấy Cha, thế là chúng con mãn nguyện rồi." Chúa Giêsu trả lời: "Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Philíp, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: "Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha!" Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình" (Jn 14:9-10).

Chúa Giêsu vâng lời Chúa Cha: "Thật vậy, không phải tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, truyền lệnh cho tôi phải nói gì, tuyên bố gì." Người được sai đi phải nói những gì người sai đi muốn nói; nếu không, họ sẽ không còn là sứ giả hay ngôn sứ của người đã sai họ đi.

Đức Giê-su cho thấy Ngài là nhà truyền giáo đích thực: là người đến không phải để nói về mình mà là nói lời của Chúa Cha và tỏ cho chúng ta biết chương trình cứu rỗi của Ngài. Noi gương Đức Giê-su, bạn không thể là một nhà truyền giáo nếu không sống cách mật thiết mối tình Cha-con ấy với Chúa Cha trong Đức Ki-tô 


Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã vâng lời Chúa Cha để xuống thế cứu độ chúng con. Xin cho chúng con tin tưởng vào Chúa và luôn lắng nghe và rao giảng lời Chúa cho mọi người. Amen

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

CHIÊN TÔI THÌ NGHE TIẾNG TÔI







Thứ Ba  28-4-2015

Tin Mừng Ga 10, 22-30

Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: "Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết". Chúa Giêsu đáp: "Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Điều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một".

Suy niệm

“Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi.”

Đó là câu trả lời của Chúa Giêsu trước thái độ cứng tin của người Do Thái. Họ không tin Chúa Giêsu không phải vì không có các lý do chắc chắn để tin; nhưng vì họ từ chối không chịu lắng nghe và suy nghĩ những gì Chúa Giêsu đã nói và đã làm. Họ muốn thấy dấu lạ, Chúa Giêsu đã làm nhiều dấu lạ. Họ muốn nghe lời chân lý, Chúa Giêsu đã mặc khải bao nhiêu sự thật của Thiên Chúa. Nếu họ là những người thiện chí muốn đi tìm sự thật, họ đã nhận ra Ngài đến từ Thiên Chúa từ lâu rồi. Nhưng họ đã nhìn và đã nghe với thái độ khác đến nỗi Chúa phải dùng lời tiên tri Isaiah mà nói: "Chúng ra đui mù và lòng chúng ra chai đá, kẻo mắt chúng thấy và lòng chúng hiểu được mà hoán cải, rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành" (Jn 12:40).

Còn chúng ta ngày hôm nay, chúng ta đã tin Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, là Đấng Cứu Độ trần gian, chúng ta phải sống thế nào để xứng danh là Kitô hữu. Mỗi hành vi của chúng ta cần biểu lộ được sự gắn kết chặt chẽ với Chúa Giêsu Kitô, vị Mục Tử duy nhất, như lời thánh Phaolô: “Dù ăn, dù uống, hay làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa” (1Cr 10,31).

Lạy Chúa Giêsu,xin cho chúng con là những Kitô hữu luôn xác tín rằng: Chúa chính là vị mục tử tốt lành, đã được Chúa Cha sai đến để chăm sóc chúng con là đàn chiên của Chúa, và bảo vệ chúng con khỏi bầy sói dữ. Amen


Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

TA LÀ CỬA CHUỒNG CHIÊN






Thứ Hai 27-4-2015

Tin Mừng Ga 10, 1-10

“Ta là cửa chuồng chiên. Tất cả những kẻ đến trước đều là trộm cướp, và chiên đã không nghe chúng. Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân. Kẻ trộm có đến thì chỉ đến để ăn trộm, để sát hại và phá hủy. Còn Ta, Ta đến để cho chúng được sống và được sống dồi dào” (Ga 10,7-10).

Suy niệm

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đưa ra một tiêu chuẩn để phân biệt mục tử và kẻ trộm cướp. Mục tử thì đi vào ràn chiên bằng cửa ràn, nghĩa là với phong thái "đường đường chính chính". Còn kẻ trộm hay kẻ cướp thì không qua cửa nhưng trèo qua lối khác mà vào, với phong thái lén lút, giả dối, không đàng hoàng. Mà cửa ràn chiên, theo bài Tin Mừng hôm nay, lại cũng chính là Đức Giêsu: "Tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào". Vậy để là mục tử đích thật, người mục tử phải qua Đức Giêsu mà đến với đàn chiên, nghĩa là phải là người yêu mến Thiên Chúa, và phục vụ đàn chiên vì Ngài, không vì một động lực nào khác.

Chúa Giêsu tự xưng mình là cửa chuồng chiên, và Ngài hứa, ai qua cửa đó sẽ được cứu rỗi, được giải thoát khỏi tội và được biến đổi. Ngày nay, có nhiều người đã minh chứng cho chúng ta thấy những thay đổi trong cuộc đời của họ, nhờ việc họ đã bước qua “ngưỡng cửa Giêsu”, gặp gỡ Ngài và để cho Ngài bước vào biến đổ cuộc đời họ. Để bước qua “cửa Giêsu”, đòi hỏi phải từ bỏ chính mình, điều chỉnh lối suy nghĩ và hành động của mình sao cho phù hợp với thánh ý Chúa. Sự từ bỏ đó mang lại cho chúng ta sự thay đổi, khơi lên và làm lớn mạnh sức sống của ơn Chúa trong tâm hồn ta. Bước qua “ngưỡng cửu Giêsu” còn là mời gọi mỗi người chấp nhận loại bỏ tất cả những nhơ nhớp tội lỗi ra bên ngoài, để bước vào nghỉ ngơi bên Chúa, và kín múc nguồn ân sủng vô biên của Ngài.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đích thật là vị mục tử nhân lành, mục tử hy sinh vì đàn chiên, không bỏ chạy khi thấy chiên mình bị sói dữ tấn công. Xin cho chúng con là chiên của Chúa chỉ nghe theo tiếng Chúa chứ không nghe tiếng của kẻ dữ là ma quỷ. Amen