Chúa Nhật 30-8-2015
1 Có
những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư tụ họp quanh Đức Giê-su. Họ là những
người từ Giê-ru-sa-lem đến. 2 Họ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn
ô uế, nghĩa là chưa rửa. 3 Thật vậy, người Pha-ri-sêu cũng như mọi người
Do-thái đều nắm giữ truyền thống của tiền nhân: họ không ăn gì, khi chưa rửa
tay cẩn thận; 4 thức gì mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn; họ
còn giữ nhiều tập tục khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng. 5 Vậy,
người Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su: “Sao các môn đệ của ông không theo
truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa ?” 6 Người trả lời họ:
“Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức
giả, khi viết rằng:
Dân này
tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta. 7 Chúng
có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật
phàm nhân. 8 Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà
duy trì truyền thống của người phàm.” 14 Sau đó, Đức Giê-su lại gọi đám đông tới
mà bảo: “Xin mọi người nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ: 15 Không có cái gì từ
bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng
chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế. 21 Vì từ bên
trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người,
22 ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu
ngạo, ngông cuồng. 23 Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và
làm cho con người ra ô uế.”
Suy
niệm
Tin
mừng hôm nay kể về một sự kiện. Các Biệt phái Kinh sư trách các môn đệ Đức
Giêsu không rửa tay trước khi ăn. Rửa tay trước khi ăn, đối với người Do thái
đó là một quốc tục, một thánh lệ. Các người Pharisiêu và Kinh sư nói riêng và
dân Do thái nói chung, thường rất khắt khe với tục lệ này. Họ cho đó là một
nghi thức truyền thống quan trọng phải tuân giữ triệt để, chứng tỏ mình thanh
sạch trước mặt mọi người. Vì thế, họ chất vấn Đức Giêsu: Sao các môn đệ của ông
không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay mà dùng bữa?
Đức Giêsu đã cho biết thế nào là sạch thế
nào là dơ, thế nào là thánh thiêng, thế nào là phàm tục. Của ăn được nấu chín
là sạch. Cái làm cho dơ đó là lòng người. Cõi lòng mới là nguồn gốc của việc
lành hay dữ, tốt hay xấu, sạch hay dơ.
Đối với người Do thái, việc rửa tay, rửa chén đĩa,
v.v… không chỉ là một biện pháp vệ sinh mà còn là một nghi thức tôn giáo để
được thanh sạch, xứng đáng kết hiệp với Thiên Chúa là Đấng Thánh. Nhưng chính
vì vụ hình thức và quá coi trọng chi tiết mà họ đã bỏ quên điều thiết yếu. Họ
tưởng rằng chỉ cần làm đủ bấy nhiêu việc tẩy rửa bên ngoài là đủ để thanh sạch
tâm hồn. Chúa Giê-su cảnh báo: đó là cách “gạt bỏ giới răn của Thiên Chúa”
mà “duy trì truyền thống của người phàm”. Đừng lẫn lộn việc tẩy rửa
bên ngoài với sự thanh sạch bên trong của tâm hồn. Đừng lẫn lộn ý muốn của con
người với ý muốn của Thiên Chúa, cũng đừng lẫn lộn tập tục của phàm nhân với lề
luật do chính Thiên Chúa ban bố.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết tìm
cách tẩy rửa tâm hồn để xứng đáng làm nơi Chúa ngự. Amen