CÂU
CHUYỆN VỀ LÒNG TIN...!
Có một cậu bé nhỏ, được sinh ra trong một gia đình công giáo, từ nhỏ cậu là một cậu bé rất ngoan. Cậu biết đến chuỗi mân côi lúc còn đang nhỏ.
Nhưng vì cuộc sống nghèo khó nên đã rời xa quê hương lúc tuổi đời ăn chưa no lo chưa tới, chỉ mong muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn, lúc đầu khi vào thành thị cậu còn biết đến chuỗi mân côi hằng ngày. Nhưng vì cuộc sống đô thị phức tạp nên dần cậu cũng lãng quên đi Chuỗi mân côi nhỏ bé!suốt ngày chỉ biết say sư a trong rượu chè, hay sa đọa trong những quán ba với mong muốn thỏa thích của mình, suốt mấy năm trời đằng đẵng không một lần nghỉ đến Cha Mẹ.
Cho đến một ngày: mọi chuyện rồi cũng thay đổi, năm đó cậu 19 tuổi một vụ tai nạn đã ập đến trong khi đang làm việc, một chiếc máy khổng lồ đã cuốn cái áo của cậu lôi hết toàn bộ con người cậu vào rồi cắt dần cho tới thịt. Giữa sự sống và cái chết cận kề cậu lại nhớ tới Mẹ. Cậu thốt lên "Lạy Mẹ Maria xin cứu lấy con". Bổng dưng như có ai đó xé chiếc áo từ sau lưng, cậu bước ra hai bàn tay đợ lấy toàn bộ nội tạng gồm có ruột gan và cả trái tim đang thóp thợ đi ra như chẵng có chuyện gì. Chẳng ai hiểu sức mạnh từ đâu mà giúp cậu bé kiên cường như vậy, rồi chúng tôi đưa cậu bé đi cấp cứu trên đường đi cậu hoàn toàn bình thường không xỉu cho tới lúc ca mộ được làm thụ tục xong cậu vẫn gượng dậy kí tờ cam kết đệ lên bàn mộ !
Khi ca mổ hoàn thành cậu bất xỉu hơn hai ngày liền. Khi tỉnh dậy có ai đó hỏi tới cậu đều bảo, chẳng biết tại sao lúc đó như có ai đó tiếp sức cho mình, một nguồn sức mạnh kì lạ, cậu còn nói lúc đó cậu phó thác xác hồn cho Mẹ, và từ đó cuộc đời của cậu thay đổi hoàn toàn "từ một người ăn rồi chỉ biết chè chén trỡ thành một cậu bé ăn rồi chỉ quay quận trong nhà. Từ một thanh niên hư hỏng suốt ngày quanh quận ở quán ba, thành một người suốt ngày nép mình trong không gian chật hẹp. lúc đó mỗi tối đến cậu thường ngồi một mình đọc kinh lần hạt trong suốt thời gian dưỡng thương. Sau thời gian đó cậu đã thay đổi hoàn toà, có nhiều người hỏi cậu tại sao? Cậu chỉ cười và bảo "Đức Mẹ đã cứu cậu và rồi thay đổi con người cậu". Mang trên người vết thương hình chữ..S..một vết thương đẹp và ý nghĩa, nên nhiều người tò mò cứ hỏi ... Mỗi khi có ai đó hỏi về vết thương cậu lại kệ cho họ nghe và nói "Đức Mẹ đã cứu cậu"! ( Sưu tầm ).
Câu chuyện trên đây kể về
sự thoát chết của một cậu bé. Nhờ lòng tin khi trong cái chết cận kề cậu đã kêu
cầu đến sự cứu giúp của Đức Mẹ, và cậu đã được cứu. Câu chuyện về lòng tin của
cậu bé cũng giống lòng tin của người phụ nữ bị băng huyết và của ông trưởng hội
đường Gia-ia trong Tin Mừng dưới đây. Tất cả nhờ lòng tin vào tình thương của
Chúa mà được chữa lành.
Tin
Mừng: Mc 5,21-43
21 Đức Giê-su xuống thuyền, lại trở
sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên
bờ Biển Hồ. 22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức
Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người, 23 và khẩn khoản nài xin: “Con bé
nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và
được sống.” 24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn
Người.
25 Có một bà kia bị băng huyết đã
mười hai năm, 26 bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại
sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác. 27 Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách
qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người. 28 Vì bà tự nhủ: “Tôi mà sờ được vào
áo Người thôi, là sẽ được cứu.” 29 Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm
thấy trong mình đã được khỏi bệnh. 30 Ngay lúc đó, Đức Giê-su thấy có
một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: “Ai
đã sờ vào áo tôi?” 31 Các môn đệ thưa: “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà
Thầy còn hỏi: “Ai đã sờ vào tôi?”” 32 Đức Giê-su ngó quanh để nhìn
người phụ nữ đã làm điều đó. 33 Bà này sợ phát run lên, vì biết
cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật
với Người. 34 Người nói với bà ta: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con.
Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”
35 Đức Giê-su còn đang nói, thì có
mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: “Con gái ông chết rồi, làm phiền
Thầy chi nữa?” 36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội
đường: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” 37 Rồi Người không cho ai đi theo
mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an. 38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội
đường. Đức Giê-su thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ. 39 Người bước vào nhà và bảo họ:
“Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy!” 40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người
bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào
nơi nó đang nằm. 41 Người cầm lấy tay nó và nói: “Ta-li-tha kum”, nghĩa là: “Này bé,
Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi!” 42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại
được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ. 43 Đức Giê-su nghiêm cấm họ không
được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.
Giữa đám đông chen lấn chung quanh
Đức Giêsu, có những người đụng vào áo
Ngài. Nhưng chỉ có một cái đụng cố ý, đụng lén như sợ bị bắt quả tang. Đó là
cái đụng của một người phụ nữ, mười hai năm mắc bệnh băng huyết, mười hai năm
tìm thầy chạy thuốc mà không khỏi, mười hai năm bị coi là ô nhơ: không được
đụng đến người khác, không được tham dự nghi lễ ở Đền thờ.
Người phụ nữ đụng vào áo Đức Giêsu bằng tay và bằng lòng
tin, một lòng tin đơn sơ mà mạnh mẽ. "Dầu tôi chỉ đụng vào áo Ngài, tôi sẽ
được khỏi." Cái đụng của lòng tin đã cứu bà khỏi bệnh.
Trong đời sống Kitô hữu, chúng ta đã nhiều lần đụng vào
Chúa. Đụng đến Lời Ngài, đụng đến Mình Máu Thánh Ngài. Đụng bằng tay, bằng
miệng, bằng rung động của trái tim.
Có những lần đụng chạm hời hợt vì thói quen, không để lại
một âm vang nào, không đem lại một biến đổi nào trong cuộc sống. Nhưng cũng có
lần, như người phụ nữ, ta run rẩy đụng vào Ngài, dù biết mình ô nhơ tội lỗi.
Hay nói đúng hơn, vì biết mình ô nhơ tội lỗi mà ta cả dám đụng vào Ngài. Đụng
vào Đấng Thánh để được nên trong sạch.
Chúng ta cần đụng đến Đức Giêsu mỗi ngày và chúng ta cũng
cần được Ngài đụng đến.
Lạy Chúa
Giêsu, xin cho chúng con có lòng tin mạnh mẽ như của cậu bé trong câu chuyện
hay như của người phụ nữ bị băng huyết và của ông trưởng hội đường Gia-ia trong
Tin Mừng, để khi gặp sự nguy khó chúng con biết kêu cầu Chúa thương cứu giúp.
Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét