Sự
lớn mạnh của một cánh rừng
Một câu
chuyện có thật kể về nguồn gốc của một khu rừng như sau: “Một ông lão người
Pháp nọ, sau khi vợ qua đời đã mang người em trai duy nhất của ông đến một vùng
đất khô cằn nhất của miền Trung nước Pháp để lập nghiệp. Thực ra, người đàn ông
chỉ muốn quên đi cái quá khứ quá khó khăn vất vả của mình. Miền đất khô cằn nơi
ông đặt chân đến còn vỏn vẹn năm ngôi làng nhỏ, với rất ít dân cư sống trong
những ngôi nhà xiêu vẹo đổ nát. Đa số đã bỏ đi những thành phố lớn để tìm công
ăn việc làm. Ông lão trên 60 tuổi đưa mắt nhìn khung cảnh chung quanh và đi đến
kết luận như sau: “Nếu không có cây cối thì chỉ trong vòng một thời gian ngắn
cả vùng này sẽ trở thành sa mạc hoang vu”. Sau khi đã dọn chỗ cho đàn cừu và
một số gia súc khác, ông bắt đầu đi bộ dọc theo các lối đi và nhặt từng hạt dẻ.
Ông lựa những hạt tốt để gieo, ngâm vào nước. Khi mặt trời vừa lên, ông dùng
một thanh sắt nhọn moi những lỗ nhỏ và đặt cứ mỗi lỗ một hạt dẻ. Ngày ngày như
thế, trong liên tiếp 3 năm, ông lão đã trồng được tất cả 100. 000 cây dẻ con.
Ông hy vọng rằng cũng phải có ít nhất là 10 ngàn cây còn sống sót, ông cũng hy
vọng rằng Chúa sẽ cho ông được sống thêm vài năm để làm cho xong công tác trồng
cây này. Ông qua đời năm 1947, hưởng thọ 89 tuổi. Từ những hạt dẻ ông đã cặm
cụi moi từng lỗ bỏ vào: bây giờ nước Pháp đã có một trong những khu rừng đẹp
nhất thế giới. Trong 3 khóm rừng, mỗi khóm dài 1km, rộng 3 km, những cây dẻ
xinh tươi to lớn đã có mặt để chứa được nước mưa, làm cho cây cối xung quanh
được xinh tươi và biến khu đồi cằn ngày xưa thành những dòng suối róc rách,
chim chóc trở lại, sự sống cũng bắt đầu chớm nở. Dân chúng từ từ trở lại với
ngôi làng cũ để xây nhà và làm lại cuộc đời.
Qua câu
chuyện trên gợi cho chúng ta thấy với những hạt dẻ bé nhỏ, và với sự lao động
của con người đã biến thành một khu rừng hạt dẻ bao la như ngày nay bên Pháp.
Điều này cũng giúp chúng ta có những suy nghĩ về Hội Thánh. Vâng, sự hiện diện
của Hội Thánh là dấu chỉ của niềm hy vọng. Tin Mừng như những hạt giống được
chôn vùi trong lòng đất, có những âm thầm đau khổ, có những bách hại khó chịu
nhưng cuối cùng Hội Thánh của Chúa vẫn phát triển và lan rộng khắp nơi. Đoạn
Lời Chúa sau đây sẽ cho chúng ta thấy rõ điều đó.
Chúa Nhật 14-6-2015
LỜI CHÚA: Mc 4,26-34
(26) Người nói: “Chuyện Nước Thiên Chúa
thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất. (27) Đêm hay ngày,
người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào,
thì người ấy không biết. (28) Đất tự động sinh ra hoa màu: trước hết cây lúa
mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt. (29) Lúa
vừa chín, người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa.” (30) Rồi Người lại nói:
“Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được?
(31) Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ
nhất trên mặt đất. (32) Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau
cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng.” (33) Người
dùng nhiều dụ ngôn tương tự mà rao giảng lời cho họ, tuỳ theo mức họ có thể
nghe. (34) Người không bao giờ rao giảng cho họ mà không dùng dụ ngôn. Nhưng
khi chỉ có thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết.
Lạy Chúa Giêsu,xin cho chúng con trở nên
những người đi gieo hạt giống Tin Mừng vào cánh đồng bao la là môi trường xã
hội chung quanh. Để nhờ ơn Chúa giúp một ngày nào đó trong xã hội loài người
mọi người sẽ đón nhật hạt giống Tin Mừng và để nó phát triển mạnh hơn. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét