Chúa Nhật 22-3-2015
Phúc Âm:
Ga 12, 20-33
Khi ấy, trong số những người lên dự lễ, có mấy người Hy-lạp.
Họ đến gặp Philipphê quê ở Bêtania, xứ Galilêa, và nói với ông rằng: "Thưa
ngài, chúng tôi muốn gặp Ðức Giêsu". Philip-phê đi nói với Anrê, rồi Anrê
và Philipphê đến thưa Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đáp: "Ðã đến giờ Con Người được
tôn vinh. Quả thật, quả thật, Ta nói với các con: Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất
mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình; nhưng nếu nó thối đi, thì nó
sinh nhiều bông hạt. Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất, và ai ghét sự sống mình ở
đời này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta,
và Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ ở đó. Ai phụng sự Ta,
Cha Ta sẽ tôn vinh nó.
Bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì? Lạy Cha, xin cứu
Con khỏi giờ này. Nhưng
chính vì thế mà Con đã đến
trong giờ này. Lạy
Cha, xin hãy làm vinh danh Cha". Lúc đó có tiếng
từ trời phán: "Ta đã làm vinh danh Ta và Ta còn
làm vinh danh Ta nữa". Ðám đông đứng đó nghe thấy và nói đó là tiếng sấm. Kẻ khác
lại rằng: "Một thiên thần nói với Ngài". Chúa Giêsu đáp: "Tiếng
đó phán ra không phải vì Ta, nhưng vì các ngươi. Chính bây giờ là lúc thế gian
bị xét xử, bây giờ là lúc thủ lãnh thế gian bị khai trừ và khi nào Ta chịu đưa
lên cao khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta". Người nói thế để chỉ
Người phải chết cách nào.
Suy niệm
Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết
đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt
khác (Ga 12:24). Thoạt nghe, người ta cho rằng đó là lời phát biểu có tính cách
tầm thường, vì ai quan sát cũng đều thấy và biết như vậy. Tuy nhiên Ðức Giêsu
không chỉ nói đến tiến trình biến đổi của thực vật, như cỏ cây hoa lá mà thôi.
Luật đó còn được áp dụng cho cả loài người về đời sống thể lý, tinh thần và
thiêng liêng nữa.
Phúc
âm còn ghi lại, Ðức Giêsu cầu nguyện với tâm hồn xao xuyến: Lạy Cha, xin cứu
con khỏi giờ này, nhưng chính vì giờ này mà con đã đến. Lạy Cha, xin tôn vinh
danh Cha (Ga 12:27-28). Khi Giuđa phản đối việc bà Maria xức dầu thơm cam tùng
hảo hạng lên chân Ðức Giêsu, Người cũng đã ám chỉ về cái chết của Người khi bảo
cứ để bà yên, hầu giữ lại dầu thơm cho ngày mai táng Người (Ga 12:7). Ðức Giêsu
còn ám chỉ Người sẽ phải chết cách bị treo lên khỏi mặt đất (Ga 12:32), nghĩa là
trên thánh giá.
Sứ điệp mà Ðức Giêsu đến để công bố trong giao
ước mới đưa tới sự chết. Và vì vâng lời, nên Thiên Chúa đã cho Người sống lại từ
cõi chết. Xét theo bản tính Thiên Chúa, Đức Giêsu không thể chịu đau khổ và chịu
chết. Người chỉ chịu đau khổ và chịu chết trong thân xác loài người của Người mà
thôi. Vì thế khi sống lại, Ðức Giêsu cũng sống lại trong thân xác loài người của
Người. Còn xét về bản tính Thiên Chúa, thì trước sau, Ngôi Hai Thiên Chúa vẫn là
một, vì Người hằng hữu không thể chết
đi, cũng không thể sống lại.
Lạy
Chúa Giêsu, để theo Chúa thì chúng con phải chấp nhận hy sinh mọi sự, thậm chí
những đau khổ mất mát cho bản thân, vì Chúa đã chẳng nói:”Ai yêu mạng sống mình
thì sẽ mất” đó sao?. Xin cho chúng con vững tin bước theo Chúa để ngày sau
chúng con đáng được ở với Chúa. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét