Công chính và tội lỗi
Chúa Nhật Tuần XXX Mùa Thường Niên - Năm C
Lời Chúa:
Lc 18,9-14
9 Khi ấy, Đức Giê-su kể dụ ngôn sau đây với một số
người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người khác : 10 "Có
hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người
kia làm nghề thu thuế. 11 Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm
rằng : 'Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác : tham
lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia. 12 Con
ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của
con.' 13 Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm
chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng : 'Lạy Thiên
Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.' 14 Tôi nói cho các
ông biết : người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi ;
còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ
mình xuống sẽ được tôn lên."
"Phàm
ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."
(Lc 18,14)
Câu chuyện:
TẠI SAO MA QUỶ KHÔNG ĐƯỢC CHÚA THA THỨ ?
Một hôm có một tên quỷ kia chạy đến trước mặt Thiên Chúa mà thưa rằng: "Tôi thấy Chúa đối xử không công bằng chút nào!". Chúa liền hỏi nó: "Tại sao ngươi lại dám bảo Ta đối xử không công bằng ?" Bấy giờ tên quỷ kia mới đáp: "Chúa thấy đó, loài người phạm rất nhiều tội lỗi lớn lao, và chúng đều phạm đi phạm lại nhiều lần. Thế mà lần nào Chúa cũng tha thứ cho chúng và còn ban cho chúng hạnh phúc thiên đang đời đời. Còn chúng tôi chỉ phạm tội một lần duy nhất. Thế mà Chúa không những không tha mà còn phạt chúng tôi phải sa hỏa ngục muôn đời. Như vậy chẳng phải là Chúa đã thiên vị và bất công lắm sao ?" Bấy giờ Chúa mới ôn tồn nói với tên quỷ rằng: "Loài người có phạm tội không vâng lời Ta thật, và vì yếu đuối mà chúng đã sai phạm nhiều lần thật. Nhưng sau mỗi lần phạm tội, chúng đều hồi tâm sám hối và khiêm tốn chạy đến xin Ta tha cho. Còn lũ quỷ các ngươi, có bao giờ các ngươi chịu hồi tâm sám hối và xin Ta tha tội hay chưa ?" Nghe thấy Chúa đòi hỏi phải ăn năn sám hối và cầu xin tha tội, tên quỷ liền thét lên rằng: "Lòai quỷ chúng ta không đời nào lại hèn hạ ăn năn sám hối và cũng không cần phải xin ai tha tội cả". Nói thế rồi quỷ liền cong đuôi chạy mất.( góp nhặt )
Suy niệm lời chúa
Bài Tin Mừng hôm nay nói về 2 trạng thái cầu nguyện, một của người Pharisieu, hai là của người thu thuế. Nhưng tại sao người thu thuế sau khi cầu nguyện ra về thì được tha, còn người Pharisieu ra về thì không được tha mà còn bị thêm tội. Vì người biệt phái xem ra là người mẫu mực trong việc tuân giữ Lề Luật và không phạm phải các tội xấu xa. Ông ta còn làm nhiều hơn Luật dạy khi tự nguyện ăn chay và bố thí. Vậy tại sao Đức Giê-su lại không chấp nhận lời cầu của ông ta ? Tại sao Chúa lại ưu ái người thu thuế tội lỗi, ngay khi anh ta chưa từ bỏ cái nghề tồi tệ đó ? Chúng ta hãy xem đâu là cách cầu nguyện được lòng Chúa.
Chúng ta phải thừa nhận rằng: Người biệt phái là một người tốt, một tín hữu trung thành với Lề Luật. Nhưng chỉ vì tính tự mãn của anh ta mà bao nhiêu việc tốt anh làm đươc, đã trở nên không là gì trước mặt Chúa. Do cái tôi quá to, nên anh chỉ thấy công trạng của mình. Anh coi thành quả đạt được là do tài đức cá nhân, chứ không do ơn Chúa giúp. Anh ta tưởng như vậy sẽ được Chúa liệt vào hạng người xứng đáng lãnh nhận ơn phúc Chúa ban. Nhưng chính cái tôi kiêu ngạo đã hại anh ta. Đã vậy anh ta đã tự tách mình ra khỏi người khác và cầu nguyện to tiếng với nội dung khinh thường người khác và đề cao bản thân để xin Thiên Chúa trả công cho anh: "Con xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác: tham lam, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia. Con ăn chay mỗi tuần hai lần. Con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con" (Lc, 8,11).
Trong khi đó người thu thuế cảm thấy xấu hổ và nhận ra tội lỗi của mình, nên chỉ dám đứng đàng xa, thậm chí chẳng dám ngước mặt lên trời, nhưng chỉ biết đấm ngực và thưa với Chúa rằng: "Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi". Anh ta cảm thấy bất lực hoàn toàn, chỉ biết phó thác cho lòng Chúa thương xót. Vì anh ta thấy mình không có công trạng gì, nhưng anh có biết đâu là anh ta có một công to lớn đó là biết trông cậy vào lòng thương xót của Chúa. Chính nhờ tâm tình ấy mà Chúa đã đoái thương nhìn đến anh và ban ơn thánh giúp anh hoán cải nên người công chính.Thái độ khiêm cung và lời cầu nguyện sám hối của anh thu thuế cho thấy anh đã mở cửa lòng đón ơn Chúa, và lời cầu nguyện ấy đã đẹp lòng Chúa.
Ngày nay thiết tưởng mỗi Kitô chúng ta khi làm được việc gì tốt đẹp, thì cũng đừng bao giờ nghĩ đó là do tài đức của mình, nhưng hãy có tâm tình cảm tạ Chúa vì đã cho mình làm được. Và điều cốt lõi là chớ xem thường công việc của người khác, ngay khi xem ra họ là người vấp phạm. Vì biết đâu như người thu thuế họ luôn đấm ngực ăn năn không phải nơi cho mọi người thấy, nhưng đêm về chỉ có họ với Chúa trong phòng riêng, vì ở đó Chúa sẽ hiểu họ hơn. Mong rằng chúng ta đừng bắt chước tên quỷ kiêu ngạo trong câu chuyện ở trên.
Lạy Chúa Giêsu, như trong câu chuyện trên, tên quỷ thắc mắc với Chúa sao loài người đã phạm tội nhiều lần trong đó có cả những tội nặng nhưng vẫn được Chúa tha, vì con người chúng con mỏng dòn yếu đuối nên hay vấp phạm nhưng sau mỗi lần vấp ngã chúng co biết chạy đến xin ơn tha thứ nơi Chúa. Xin Chúa ban cho chúng con luôn nhận ra tội lổi của mình để biết ăn năn sám hối và luôn trông cậy vào lòng thương xót của Chúa để được Chúa yêu thương tha thứ. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét