Được chữa lành
Thứ ba tuần IV
mùa chay
Tin Mừng (Ga
5,1-3a.5-16)
1 Nhân dịp lễ
của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem. 2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa
Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.
3 Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó, chờ cho nước
động, 5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm. 6 Đức Giê-su thấy anh ta
nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói : “Anh có muốn
khỏi bệnh không ?” 7 Bệnh nhân đáp : “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có
người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất
rồi !” 8 Đức Giê-su bảo : “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi !” 9 Người ấy liền
được khỏi bệnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là
ngày sa-bát. 10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh : “Hôm nay là ngày
sa-bát, anh không được phép vác chõng !” 11 Nhưng anh đáp : “Chính người chữa
tôi khỏi bệnh đã nói với tôi : ‘Anh hãy vác chõng mà đi !’” 12 Họ hỏi anh : “Ai
là người đã bảo anh: ‘ Vác chõng mà đi ‘ ?” 13 Nhưng người đã được khỏi bệnh
không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy. 14 Sau
đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói : “Này, anh đã được khỏi bệnh.
Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước !” 15 Anh ta đi nói với người
Do-thái : Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh. 16 Do đó, người Do-thái
chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
Suy
niệm
“Mãi
là người đến sau”, tên
một bài hát, chính là thân phận của người bị bất toại trong bài Tin Mừng hôm
nay. Đã 38 năm nay, anh vẫn khao khát được xuống hồ để chữa bệnh, nhưng anh vẫn mãi là người đến sau: “Khi tôi đến
đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi!”. Vì bệnh tật một mình không thể đi đến hồ
khi có nước khuấy lên, thật là điều bất hạnh. Cuộc đời anh lặng lẽ trôi qua
trong cô độc, không ai giúp đưa anh xuống hồ trước tiên để được khỏi bệnh. Nhưng
rồi Đức Giê-su xuất hiện và thấy anh. Ngài gợi cho anh ước muốn rũ bỏ cuộc sống
buồn sầu và thụ động “ Anh có muốn khỏi
bệnh không ? ”. Và sau đó Ngài đã giúp anh làm điều mà 38 năm nay anh chưa
bao giờ làm được: “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi!” Với quyết tâm của
ý chí, khát khao của ước muốn, cùng với quyền năng Ngài, anh đã thành công.
Trong đời sống tâm linh cũng thế,
một tâm hồn nguội lạnh, tội lỗi mà không có người giúp họ thoát khỏi thì thật
đáng tiếc. Vì thế, là Kitô hữu chúng ta cần biết quan tâm đến anh chị em, đang
cần đến chúng ta đặc biệt là những tâm hồn nguội lạnh.
Lạy Chúa Giêsu, xin mở mắt chúng con nhìn thấy những tâm hồn khao khát tìm
đến Chúa mà không người giúp đỡ, để chúng con biết đến với họ và gieo niềm tin
vào tâm hồn họ để họ nhận ra Chúa.Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét