Hành trình theo Chúa
CHÚA NHẬT II
MÙA CHAY - Năm A
Lời
Chúa:
Mt 17,1-9
1 Hôm ấy, Chúa Giê-su đem các ông
Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an là em ông Gia-cô-bê đi theo mình. Người đưa các ông
đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao. 2 Rồi Người biến đổi hình
dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người
trở nên trắng tinh như ánh sáng. 3 Và bỗng các ông thấy ông Mô-sê và
ông Ê-li-a hiện ra đàm đạo với Người. 4 Bấy giờ ông Phê-rô thưa với
Chúa Giê-su rằng: "Lạy Ngài, chúng con ở đây, thật là hay! Nếu Ngài muốn,
con xin dựng tại đây ba cái lều, một cho Ngài, một cho ông Mô-sê, và một cho
ông Ê-li-a." 5 Ông còn đang nói, chợt có đám mây sáng ngời bao
phủ các ông, và có tiếng từ đám mây phán rằng: "Đây là Con yêu dấu của Ta,
Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người!" 6
Nghe vậy, các môn đệ kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống đất. 7 Bấy giờ
Chúa Giê-su lại gần, chạm vào các ông và bảo: "Trỗi dậy đi, đừng sợ!"
8 Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa, chỉ còn một mình Chúa
Giê-su mà thôi.
9 Đang khi thầy trò từ trên núi
xuống, Chúa Giê-su truyền cho các ông rằng: "Đừng nói cho ai hay thị kiến
ấy, cho đến khi Con Người từ cõi chết trỗi dậy."
Suy
niệm
Trong Tin Mừng CN II mùa chay hôm nay,
Chúa Giêsu đã cho cho chúng ta thấy vinh quang của Chúa khi đưa ba môn đệ thân
tín nhất lên núi Thabor để tỏ vinh quang của Ngài cho các ông. Từ trên núi cao,
Phêrô, Giacôbê, Gioan đã nhận ra được con người và sứ mệnh của Chúa Giêsu. Từ
trên đỉnh cao, các ông thấy vinh quang của ngài như một lời hứa được thực hiện,
như thành tựu của một sứ mệnh, như đích điểm của một con đường, con đường thập
giá dẫn đến vinh quang.
Thế nhưng, người ta không lên núi cao để ở
lại đó nhìn ngắm những vẻ đẹp chung quanh, mà là để nhìn rõ hơn con đường phải
đi. Đối với Chúa Giêsu, Ngài đã đi con đường phải đi, đó chính là con đường lên
Giêrusalem với cuộc tử nạn đang chờ đợi Ngài. Và Ngài đã xuống núi để giáp mặt
với cuộc đời, để tiếp tục hành trình xuyên qua khổ nạn và cái chết thập giá. Từ
trên núi cao, Chúa Giêsu cũng muốn đưa ba môn đệ thân tín của Ngài trở lại cuộc
đời, trở lại với những thử thách, chống đối đang chờ đợi trước mắt các ông.
Con đường Thương Khó của Chúa khởi đầu từ
khi Ngài xuống núi. Rồi đây, Ngài cũng sẽ biến hình “không còn hình tượng người ta nữa”, để dạy chúng ta biết phải đi
qua con đường thập giá mới đến vinh quang khải hoàn sống lại.
Trong cuộc hành trình đức tin của chúng
ta, cũng có những giây phút chúng ta được đưa lên núi cao để gặp Chúa, núi cao
của Thánh lễ, núi cao của những giờ phút dành cho việc cầu nguyện. Nhưng chúng
ta không lên núi để ở đó mãi, mà là để trở lại với cuộc đời với muôn thử thách,
đắng cay, với những gặp gỡ từng ngày, sau khi đã diện kiến Chúa. Chấp nhận cuộc
sống với tinh thần lạc quan, chấp nhận chiến đấu mà không buông xuôi bỏ cuộc,
sống như thể là tiếp tục con đường Chúa Giêsu đã đi qua.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã
tỏ vinh quang của Chúa trên núi cao, vinh quang đó sẽ còn được tỏ hiện trên núi Calve. Xin cho chúng con biết chấp nhận đi
theo Chúa dù phải trả giá bằng những thử thách, gian truân và đau khổ, nhưng không
than vãn kêu ca. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét