Thứ Năm 10-3-2016
Tin Mừng Ga 5,31-47
Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “31 Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì
lời chứng của tôi không thật.32 Có Ðấng khác làm chứng về tôi và tôi
biết: lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật.
33 Chính
các ông đã cử người đến gặp ông Gioan, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.34 Phần tôi, tôi không cần lời chứng của
một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ.35 Ông Gioan là ngọn đèn cháy sáng, và
các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian.
36 Nhưng
phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gioan: đó là những
việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính những việc tôi làm đó
làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi.37 Chúa Cha, Ðấng đã sai tôi, chính Người
cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người, cũng
chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người.38 Các ông không giữ lời Người ở lại
trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Ðấng Người đã sai đến.
39 Các ông
nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời
đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi.40 Các ông không muốn đến cùng tôi để
được sự sống.41 Tôi
không cần người đời tôn vinh.42Nhưng tôi biết: các ông không
có lòng yêu mến Thiên Chúa.43 Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng
các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại
đón nhận.44 Các
ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy
nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?
45 Các ông
đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là
Môsê, người mà các ông tin cậy.46 Vì nếu các ông tin ông Môsê, thì hẳn
các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi.47 Nhưng nếu các ông không tin các điều
ông ấy viết, thì làm sao tin được lời tôi nói?"
Suy niệm
Trong lịch sử Giáo Hội có vị tu sĩ danh tiếng
tên là Luther, thuộc dòng Augustinô bên Ðức, và khi mới 35 tuổi đã mang chức vụ
Giám Tỉnh. Vị Giám Tỉnh Luther này lại quá ham hoạt động, chỉ vì tìm danh tiếng
bên ngoài. Ông thường nói: "Tôi quá bận, nào là phải dạy học, giảng
thuyết, viết sách, nên không có giờ đọc kinh, không có giờ để cám ơn Chúa, có
khi tôi phải bỏ luôn cả lễ". Hậu quả là vì quá hăng say hoạt động, nên
Luther đã dẫn đến những chủ trương lạc thuyết, bất chấp lời khuyên bảo của Tòa
Thánh, cuối cùng đã ly khai khỏi Giáo Hội, ra khỏi dòng và đã kết bạn, lôi kéo
nhiều người khác theo mình, làm cho Giáo hội phải thiệt hại nặng nề.
Ở nước Pháp cũng có một giáo sĩ lỗi lạc, đồng
thời là một văn hào danh tiếng, tên là Lamèleir. Ông có đường lối sống như
Luther. Suốt ngày lo lắng nhiều việc, bỏ bê giờ cầu nguyện, chỉ cậy vào trí
khôn mình mà không tìm kiếm ánh sáng nơi Thiên Chúa. Kết quả cũng không khác gì
Luther: kiêu căng, bất tuân phục, đưa bản thân vào sự khốn khổ tinh thần, lôi
kéo nhiều người cùng xuống vực thẳm.
Ðức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận,
tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng" nhắn nhủ như sau: Tiếng gọi vẫn tiếp
tục nhắc nhở con trong mọi việc nhỏ là "Hãy Theo Thầy", và lời thưa
"Vâng" của con vẫn tiếp tục cho đến hơi thở cuối cùng. Hãy bỏ mình
vác Thập Giá mỗi ngày và đóng đinh mình trên Thánh Giá với Thầy. Mỗi ngày con
bớt đi "tự ái" mà thêm "bác ái". Mỗi ngày con hãy bớt sự
tin vào mình mà hãy tin vào Chúa. Thời đại nào cũng có những người tự xưng mình
là tiên tri, nhưng đường lối của họ không đem lại hy vọng cho nhân loại. Chỉ có
Chúa Giêsu tự xưng là đường, chỉ có Ngài mới đem lại hy vọng với kích thước của
thế giới. Hãy rao giảng Tin Mừng cho mọi người. Hãy làm chứng nhân cho Ta đến
tận cùng thế giới. "Tin" là chấp nhận Chúa Giêsu cách vô điều kiện và
quyết tâm sống chết với Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét