Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

NGƯỜI DO THÁI KHÔNG TIN CHÚA GIÊSU LÀ CHÚA





Thứ Sáu 11-3-2016

Tin Mừng Ga 7, 1-2. 10. 25-30

“Chúng tìm cách bắt Người, nhưng chưa tới giờ Người”.

Khi ấy, Chúa Giêsu đi lại trong xứ Galilêa; Người không muốn đi lại trong xứ Giuđêa, vì người Do-thái đang tìm giết Người. Lúc đó gần đến lễ Trại của người Do-thái. Nhưng khi anh em của Người lên dự lễ rồi, thì Người cũng đi, nhưng không đi cách công khai, mà lại đi cách kín đáo.

Có một số người ở Giêrusalem nói: “Đây không phải là người họ đang tìm giết sao? Kìa ông ta đang nói công khai mà không ai nói gì cả. Phải chăng các nhà chức trách đã nhận ra ông ta là Đấng Kitô? Tuy nhiên, ông này thì chúng ta biết rõ đã xuất thân từ đâu. Còn khi Đấng Kitô tới, thì chẳng có ai biết Người bởi đâu”.

Vậy lúc bấy giờ Chúa Giêsu đang giảng dạy trong đền thờ, Người lớn tiếng nói rằng: “Phải, các ngươi biết Ta, và biết Ta xuất thân từ đâu; Ta không tự Ta mà đến, nhưng thực ra, có Đấng đã sai Ta mà các ngươi không biết Ngài. Riêng Ta, Ta biết Ngài, vì Ta bởi Ngài, và chính Ngài đã sai Ta”. Bởi thế họ tìm cách bắt Chúa Giêsu, nhưng không ai đụng tới Người, vì chưa tới giờ Người

Suy niệm

Những người Do Thái được nhắc đến trong bài Tin Mừng hôm nay tự phụ cho mình đã biết được ngọn nguồn của Chúa xuất thân từ một gia đình nghèo, con ông Giuse và bà Maria, sinh sống tại Nazareth. Vì họ không tin một con người xuất thân thấp hèn như vậy mà dám xưng mình là Con Thiên Chúa. Mâu thuẫn của đức tin Kitô là thế đó. Con Thiên Chúa xuống thế làm người thấp hèn đến độ bị khinh thường như vậy.

Những người Do Thái  cho mình là biết rõ ngọn nguồn của Chúa Giêsu. Nhưng thực sự họ không biết, vì tinh thần họ đã trở nên mù quáng. Họ làm ngơ giả điếc trước mạc khải vô cùng quan trọng của Chúa Giêsu, về nguồn gốc thần linh của Ngài: "Ta bởi Thiên Chúa Cha mà đến, và chính Ngài là Ðấng đã sai Ta". Ðây là sự thật rất quan trọng và Giáo Hội đã đưa vào kinh Tin Kính để cộng đoàn và các đồ đệ của Chúa Giêsu tuyên xưng: "Ngài là Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, ánh sáng bởi ánh sáng, Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật, được sinh ra mà không phải tạo thành... Vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi chúng tôi, Người đã từ trời xuống thế..."


Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016

LÀM CHỨNG CHO CHÚA GIÊSU





Thứ Năm 10-3-2016

Tin Mừng Ga 5,31-47

Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “31 Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không thật.32 Có Ðấng khác làm chứng về tôi và tôi biết: lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật.

33 Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gioan, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.34 Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ.35 Ông Gioan là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian.

36 Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gioan: đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi.37 Chúa Cha, Ðấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người.38 Các ông không giữ lời Người ở lại trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Ðấng Người đã sai đến.

39 Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi.40 Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.41 Tôi không cần người đời tôn vinh.42Nhưng tôi biết: các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa.43 Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận.44 Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được?

45 Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là Môsê, người mà các ông tin cậy.46 Vì nếu các ông tin ông Môsê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi.47 Nhưng nếu các ông không tin các điều ông ấy viết, thì làm sao tin được lời tôi nói?"



Suy niệm

Trong lịch sử Giáo Hội có vị tu sĩ danh tiếng tên là Luther, thuộc dòng Augustinô bên Ðức, và khi mới 35 tuổi đã mang chức vụ Giám Tỉnh. Vị Giám Tỉnh Luther này lại quá ham hoạt động, chỉ vì tìm danh tiếng bên ngoài. Ông thường nói: "Tôi quá bận, nào là phải dạy học, giảng thuyết, viết sách, nên không có giờ đọc kinh, không có giờ để cám ơn Chúa, có khi tôi phải bỏ luôn cả lễ". Hậu quả là vì quá hăng say hoạt động, nên Luther đã dẫn đến những chủ trương lạc thuyết, bất chấp lời khuyên bảo của Tòa Thánh, cuối cùng đã ly khai khỏi Giáo Hội, ra khỏi dòng và đã kết bạn, lôi kéo nhiều người khác theo mình, làm cho Giáo hội phải thiệt hại nặng nề.

Ở nước Pháp cũng có một giáo sĩ lỗi lạc, đồng thời là một văn hào danh tiếng, tên là Lamèleir. Ông có đường lối sống như Luther. Suốt ngày lo lắng nhiều việc, bỏ bê giờ cầu nguyện, chỉ cậy vào trí khôn mình mà không tìm kiếm ánh sáng nơi Thiên Chúa. Kết quả cũng không khác gì Luther: kiêu căng, bất tuân phục, đưa bản thân vào sự khốn khổ tinh thần, lôi kéo nhiều người cùng xuống vực thẳm.



Ðức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng" nhắn nhủ như sau: Tiếng gọi vẫn tiếp tục nhắc nhở con trong mọi việc nhỏ là "Hãy Theo Thầy", và lời thưa "Vâng" của con vẫn tiếp tục cho đến hơi thở cuối cùng. Hãy bỏ mình vác Thập Giá mỗi ngày và đóng đinh mình trên Thánh Giá với Thầy. Mỗi ngày con bớt đi "tự ái" mà thêm "bác ái". Mỗi ngày con hãy bớt sự tin vào mình mà hãy tin vào Chúa. Thời đại nào cũng có những người tự xưng mình là tiên tri, nhưng đường lối của họ không đem lại hy vọng cho nhân loại. Chỉ có Chúa Giêsu tự xưng là đường, chỉ có Ngài mới đem lại hy vọng với kích thước của thế giới. Hãy rao giảng Tin Mừng cho mọi người. Hãy làm chứng nhân cho Ta đến tận cùng thế giới. "Tin" là chấp nhận Chúa Giêsu cách vô điều kiện và quyết tâm sống chết với Ngài.


Thứ Tư, 9 tháng 3, 2016

CHÚA CHỮA NGƯỜI BẤT TOẠI





Thứ Tư 9-3-2016

Tin Mừng Ga 5,17-30

(17) Nhưng Ðức Giêsu đáp lại: "Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc". (18) Bởi vậy, người Dothái lại càng tìm cách giết Ðức Giêsu, vì không những Người phá luật sabát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.

(19) Ðức Giêsu lên tiếng nói với họ rằng: "Thật, tôi bảo thật các ông: người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy. (20) Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc. (21) Chúa Cha làm cho kẻ chết chỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tùy ý.(22) Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử, (23) để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Ðấng đã sai người Con. (24) Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Ðấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống. (25) Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến - và chính là lúc này đây giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống. (26) Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy, (27) lại ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người. (28) Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con (29) và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án. (30) Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Ðấng đã sai tôi.



Suy niệm

Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy, Chúa Giêsu đã trả lời cho các người biệt phái, đã trách Ngài làm việc lành chữa người đau liệt chờ bên bờ giếng nước rằng: "Cha Ta làm việc liên lỉ, Ta cũng làm việc như vậy". Thiên Chúa là người Cha nhân từ luôn luôn làm điều tốt lành cho con cái mà Ngài đã tạo dựng giống hình ảnh Ngài. Giờ đây, đến phiên mình xuống trần gian để chu toàn thánh ý của Thiên Chúa Cha, Chúa Giêsu cũng muốn liên lỉ làm điều tốt cho con người, bất luận đó là ngày Sabat. Ngày Sabat là ngày cho con người, chứ không phải con người cho ngày Sabat.

Tình yêu thương nối liền giữa Thiên Chúa Cha và Chúa Con. Tình yêu thương đó được thể hiện bằng lòng nhân từ mà Chúa Con thực hiện cho con người, cho mỗi người chúng ta. Chúa Giêsu đã mạc khải chương trình tình yêu đời đời đó và mời gọi con người hãy đáp trả và cộng tác đắc lực với chương trình yêu thương này để được sống đời đời: "Ai nghe Lời Ta và tin Ðấng đã sai Ta thì sẽ được sống đời đời", khỏi bị xét xử nhưng từ cõi chết mà qua cõi sống.


CHA TÔI VẪN LÀM VIỆC, THÌ TÔI CŨNG LÀM VIỆC



Thứ Tư 9-3-2016
Tin Mừng Ga 5,17-30
(17) Nhưng Ðức Giêsu đáp lại: "Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc". (18) Bởi vậy, người Dothái lại càng tìm cách giết Ðức Giêsu, vì không những Người phá luật sabát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.
(19) Ðức Giêsu lên tiếng nói với họ rằng: "Thật, tôi bảo thật các ông: người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy. (20) Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc. (21) Chúa Cha làm cho kẻ chết chỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tùy ý.(22) Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử, (23) để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Ðấng đã sai người Con. (24) Thật, tôi bảo thật các ông: ai nghe lời tôi và tin vào Ðấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống. (25) Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến - và chính là lúc này đây giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống. (26) Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy, (27) lại ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người. (28) Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con (29) và sẽ ra khỏi đó: ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án. (30) Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Ðấng đã sai tôi.

Suy niệm
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy, Chúa Giêsu đã trả lời cho các người biệt phái, đã trách Ngài làm việc lành chữa người đau liệt chờ bên bờ giếng nước rằng: "Cha Ta làm việc liên lỉ, Ta cũng làm việc như vậy". Thiên Chúa là người Cha nhân từ luôn luôn làm điều tốt lành cho con cái mà Ngài đã tạo dựng giống hình ảnh Ngài. Giờ đây, đến phiên mình xuống trần gian để chu toàn thánh ý của Thiên Chúa Cha, Chúa Giêsu cũng muốn liên lỉ làm điều tốt cho con người, bất luận đó là ngày Sabat. Ngày Sabat là ngày cho con người, chứ không phải con người cho ngày Sabat.
Tình yêu thương nối liền giữa Thiên Chúa Cha và Chúa Con. Tình yêu thương đó được thể hiện bằng lòng nhân từ mà Chúa Con thực hiện cho con người, cho mỗi người chúng ta. Chúa Giêsu đã mạc khải chương trình tình yêu đời đời đó và mời gọi con người hãy đáp trả và cộng tác đắc lực với chương trình yêu thương này để được sống đời đời: "Ai nghe Lời Ta và tin Ðấng đã sai Ta thì sẽ được sống đời đời", khỏi bị xét xử nhưng từ cõi chết mà qua cõi sống.


Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

CHÚA CHỮA LÀNH NGƯỜI BẤT TOẠI BÊN HỒ BÊTSAIĐA



Thứ Ba 8-3-2016
Ga 5,1-16    
Lời Chúa:
Đức Giêsu thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: “Anh có muốn khỏi bệnh không?” Bệnh nhân đáp: “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có nguời đem tôi xuống hồ…” (Ga 5,6-7)

 Hôm đó là ngày lễ của người Do Thái, Chúa Giêsu đến Giêrusalem.  Tại Giêrusalem, gần cửa “Chiên”, có một cái hồ, tiếng Do Thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu, mù lòa, què quặt, bất toại nằm la liệt.
Trong số đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm.  Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh ta đã đau từ lâu, liền hỏi:  “Anh muốn được lành bệnh không?”  Người đó thưa:  “Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động.  Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi”.  Chúa Giêsu nói:  “Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về”.  Tức khắc, người ấy được lành bệnh.  Anh ta vác chõng và đi. 
Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbát, nên người Do Thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: “Hôm nay là ngày Sabbát, anh không được phép vác chõng”.  Anh ta trả lời:  “Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi:  ‘Vác chõng mà đi’”.  Họ hỏi:  “Ai là người đã bảo anh ‘Vác chõng mà đi’?”  Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.
Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong Đền Thờ, Người nói:  “Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước”. 
Anh ta đi nói cho người Do Thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh. Vì thế, người Do Thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm như thế trong ngày Sabbát. 

Suy niệm:
Một người bệnh tự tìm thầy thuốc để chữa bệnh là cách đúng đắn, nhưng có những người tự sức họ không thể đến được, cần đến sự giúp đỡ của người khác nữa, như trường hợp người đau ốm trong bài Tin mừng hôm nay. Anh ta bị bại liệt 38 năm một mình không thể đi đến hồ khi có nước khuấy lên, thật là một điều bất hạnh. Trong đời sống tâm linh cũng thế, một tâm hồn nguội lạnh, tội lỗi mà không có người giúp họ thoát khỏi thì thật đáng tiếc. Vì thế, là Kitô hữu chúng ta cần biết quan tâm đến anh chị em, đang cần đến chúng ta đặc biệt là những con người lầm lỡ.



Thứ Hai, 7 tháng 3, 2016

CHÚA CHỮA LÀNH CON VIÊN SĨ QUAN



Thứ Hai 7-3-2016
Lời Chúa: Ga 4, 43-54
“Ông hãy về đi, con ông mạnh rồi”.
Khi ấy, Chúa Giêsu bỏ Samaria mà đến Galilêa. Chính Người đã nói: “Không vị tiên tri nào được kính nể nơi quê hương mình”. Khi Người đến Galilêa, dân chúng ra đón tiếp Người: Họ đã chứng kiến tất cả các việc Người làm ở Giêrusalem trong dịp lễ; vì họ cũng đi dự lễ.
Người trở lại Cana xứ Galilêa, nơi Người đã biến nước thành rượu. Bấy giờ có một quan chức nhà vua ở Capharnaum có người con trai đang đau liệt. Ðược tin Chúa Giêsu đã bỏ Giuđêa đến Galilêa, ông đến tìm Người và xin Người xuống chữa con ông sắp chết. Chúa Giêsu bảo ông: “Nếu các ông không thấy những phép lạ và những việc phi thường, hẳn các ông sẽ không tin”. Viên quan chức trình lại Người: “Thưa Ngài, xin Ngài xuống trước khi con tôi chết”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông hãy về đi, con ông mạnh rồi”. Ông tin lời Chúa Giêsu nói và trở về.
Khi xuống đến sườn đồi thì gặp gia nhân đến đón, báo tin cho ông biết con ông đã mạnh. Ông hỏi giờ con ông được khỏi. Họ thưa: “Hôm qua lúc bảy giờ cậu hết sốt”. Người cha nhận ra là đúng giờ đó Chúa Giêsu bảo ông: “Con ông mạnh rồi”, nên ông và toàn thể gia quyến ông đều tin. Ðó là phép lạ thứ hai Chúa Giêsu đã làm khi Người ở Giuđêa về Galilêa.
Suy niệm
Bài Tin Mừng hôm nay nhắc đến dấu chỉ kỳ diệu Chúa Giêsu thực hiện Ðó là việc Chúa Giêsu chữa lành con của viên chức này, khiến cho ông và toàn thể gia quyến tin nhận Chúa.
Ðể thử thách lòng tin của người chạy đến với mình,  Chúa Giêsu  chỉ phán một lời: "Ông hãy về đi, con ông đã mạnh khỏe rồi". Liệu chúng ta có sẵn sàng nghe Lời Chúa dạy như viên quan ngoại giáo này không?
Ðức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng" mời gọi mỗi người chúng ta hãy kiểm điểm lại đức tin của mình như sau:
Xem hành động của con, phản ứng của con, đủ biết đức tin của con sống động hay là một đức tin nhãn hiệu. Hãy có một đức tin sắt đá, con sẽ làm được tất cả. Vì mỗi lần làm phép lạ thì Chúa hỏi: "Con có tin không?"; "Ðức tin của con chữa con được lành". Con đừng bao giờ mãn nguyện với một đức tin lý thuyết và hình thức, nhưng phải sống đức tin.